Điệp Viên Kỳ Quái

Quyển 2 - Chương 100: Cuộc gặp gỡ ướt át



Nói xong Tống Triều Dương đứng lên nói: “Không làm phiền nữa.” Sau đó đi thẳng về lại quầy bar ngồi xuống, không nhìn về phía người phụ nữ đó nữa.

Hai mươi phút sau, sau lưng truyền đến tiếng bước chân, là tiếng giày cao gót đạp xuống đất có chút lộn xộn, chứng tỏ người phụ nữ này đi đứng không vững, hiển nhiên là có phần say rồi.

Cho đến khi tới bên cậu tiếng bước chân mới dừng lại, một người phụ nữ cũng ngồi trên chiếc ghế cao bên cạnh cậu, chính là người phụ nữ ngồi trên ghế dựa ở trong góc khi nãy, Tống Triều Dương mỉm cười với cô ta, nâng ly tỏ ý rồi uống một ngụm bia.

Trong lòng lại càng hài lòng, người phụ nữ này khá xinh đẹp, mặt trái xoan, cằm hơi nhọn nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng đến nét đẹp, trên mặt không có trang điểm gì, một đôi mắt to long lanh, mắt hơi đỏ, một người phụ nữ không trang điểm mà còn đẹp như vậy, nếu trang điểm e rằng những người phụ nữ như những ngôi sao đều không bằng cô ta.

“Cậu để tôi uống rượu Whisky, tại sao cậu lại uống bia?” Người phụ nữ nghiêng đầu nhìn Tống Triều Dương, hơi nhíu mày lại.

Tống Triều Dương cười nhẹ nói: “Tôi và cô không giống nhau, tôi đến quán bar là muốn thư giãn, cô là đến mua say nên uống rượu Whisky thích hợp với cô hơn.”

Người phụ nữ đó cười nhạo báng, “Tôi không nghĩ vậy, cậu muốn chuốc say tôi sau đó muốn lợi dụng tôi, đàn ông như cậu tôi gặp nhiều rồi.”

Tống Triệu Dương gật đầu không chút ngại ngùng nói: “Cô nói không sai, tôi thực sự có ý nghĩ này, tôi ngồi ở đây mục đích rất rõ ràng, tôi chẳng qua là muốn kiếm tình một đêm, cho cô rượu Whisky cũng chỉ muốn bắt chuyện với cô, nhưng nếu cô không đồng ý, tôi sẽ không miễn cưỡng, tình một đêm quan trọng là đôi bên tình nguyện, xong chuyện sẽ không còn liên can gì nữa.”

Người phụ nữ hơi bất ngờ trước phản ứng của Tống Triều Dương, một người đàn ông bị vạch trần mục đích thường có chút hoảng loạn, nhưng người đàn ông trước mặt này lại bình thản như vậy, “Đôi bên tình nguyện... Xong chuyện không còn liên can gì nữa...” Người phụ nữ nhẹ nhàng lẩm bẩm một câu, sau đó khinh bỉ nói: “Đàn ông các người không uổng là động vật nửa thân dưới.”

Tống Triều Dương rất ung dung nói: “Đúng vậy, tình cảm chỉ có thể dành cho vợ mình, nhưng dưới tình huống không có vợ, tôi vẫn thích cách thức trực tiếp như vậy.”

“Ha ha...” Người phụ nữ đột nhiên cười hai tiếng, biểu cảm trên mặt càng khinh thường hơn, nói: “Đàn ông các người chính là miệng nói dễ nghe, trước khi kết hôn sẽ xem phụ nữ như bảo bối, nhưng một khi đã kết hôn chẳng phải không coi ra gì sao, vẫn muốn đi tìm kích thích mới, tình cảm mới... Nói dễ nghe hơn, đàn ông các người vốn không coi tình cảm ra gì.”

Tống Triều Dương lắc đầu nói: “Cô không nên vì bị một người đàn ông làm tổn thương mà phủ nhận hết tất cả đàn ông.”

“Vậy cậu có phải là loại đàn ông đã có tình cảm thì sẽ không có người phụ nữ khác không?” Người phụ nữ nhìn thẳng vào mắt Tống Triều Dương.

Tống Triều Dương nhìn theo ánh mắt của người phụ nữ đó, từ từ lắc đầu nói: “Chuyện này tôi không dám bảo đảm, bởi vì tôi còn chưa tìm được tình cảm thuộc về tôi, mặt khác ai biết được sau này, người thường lập chí chắc chắn không có chí hướng, những người thường đảm bảo, chuyện được đảm bảo chắc chắn không làm được.”

Cơ thể người phụ nữ đó hơi run, cúi đầu dường như đang nghiền ngẫm lời nói của Tống Triều Dương, qua một hồi mới ngẩng đầu lên, nói với Tống Triều Dương: “Mời tôi uống ly Whisky nữa đi.”

“Không thể mời cô uống nữa.”

“Tại sao?”

“Rất đơn giản, cô uống nữa sẽ say đó.”

Trong mắt người phụ nữ lộ ra vẻ quyến rũ, nói: “Say rồi không phải càng tốt sao, cậu có thể dẫn tôi đi thuê phòng rồi.”

“Thật ngại quá, tôi không thích lên giường với một người say rượu, như vậy thật sự không có ý nghĩa gì cả, chuyện này phải hai người cùng phối hợp với nhau.”

Tống Triều Dương nói thẳng thắn như vậy khiến người phụ nữ đỏ mặt, cắn môi nói: “Nhưng tôi không say, tôi sẽ không đồng ý theo cậu ra ngoài.”

Thật là một người phụ nữ nhiều băn khoăn, muốn phóng túng, nhưng lý trí lại làm cô không muốn phóng túng, điều này khiến Tống Triều Dương càng thêm hài lòng, cười nhẹ nói: “Vậy tôi khuyên cô bây giờ nên uống chút bia, uống đến sáu bảy phần say thì vừa đủ.”

“Được, vậy uống bia đi.” Người phụ nữ vỗ quầy bar nói với nhân viên phục vụ: “Cho tôi một ly bia.”

Tống Triều Dương cụng ly với người phụ nữ, nở nụ cười biết rõ đêm nay sẽ không cô độc rồi.

Đến một nhà trọ gần đó, Tống Triều Dương ôm lấy eo người phụ nữ ngà ngà say vào phòng, dáng người phụ nữ này quả thật rất đẹp, hơn nữa ở tuổi hai mươi sáu bảy đúng là thời gian tốt nhất của phụ nữ, không giống cô gái nhỏ thẹn thùng, cũng không lỏng lẻo như phụ nữ trên ba mươi tuổi, lên giường với phụ nữ tuổi này luôn là sở thích của Tống Triều Dương, nhất là người phụ nữ này lại xinh đẹp như vậy, quả thật có thể gọi là cực phẩm.

Sau khi đóng cửa phòng, người phụ nữ đó đột nhiên căng cứng cơ thể, bỗng chốc đẩy Tống Triều Dương ra, loạng choạng đi liền mấy bước, ôm ngực có chút hoảng loạn nhìn về Tống Triều Dương.

Tống Triều Dương thật không ngờ đến, người phụ nữ này đã đến đây rồi mà còn muốn hối hận, điều này khiến cậu không kìm được lắc đầu, thở dài nói: “Nếu cô hối hận, bây giờ có thể rời khỏi, tôi sẽ không ép cô.”

Người phụ nữ đó nhìn theo ánh mắt Tống Triều Dương, ợ một hơi rượu nói: “Cậu nói thật sao?”

Tống Triều Dương nhún vai, bất lực cười nói: “Tất nhiên là thật rồi, tôi luôn thích đôi bên tình nguyện, cô không muốn, tôi cưỡng ép cô thì không còn ý nghĩa nữa.” Nói xong mở cửa phòng tắm ra, nói: “Tôi tắm rửa trước, cho cô thời gian suy nghĩ, nếu tôi tắm xong cô còn chưa đi thì tôi mặc nhiên cô đã đồng ý rồi.”

Pha một bồn nước, Tống Triều Dương cởi hết quần áo, ngâm trong bồn tắm, nhiệt độ nước bốn mươi hai độ vừa đúng, làm cậu thả lỏng toàn thân, bề mặt cơ thể rất nhanh đã bốc mồ hôi, lượng cồn trong cơ thể cũng theo mồ hôi từ từ thấm ra ngoài, trong phòng tắm tỏa ra mùi cồn nhè nhẹ của rượu.

Khoảng thời gian này, Tống Triều Dương không có nghe được tiếng mở cửa, hiển nhiên người phụ nữ đó không có rời khỏi, dường như đã đồng ý ở lại đây, nói cách khác cô vẫn còn băn khoăn, rất có thể vào lúc Tống Triều Dương tắm xong mở cửa ra, cô sẽ gấp gáp chạy trốn.

Đây là phán đoán của Tống Triều Dương với người phụ nữ này, bởi vì người phụ nữ này thật sự quá nhiều băn khoăn.

Nhưng phán đoán lần này của Tống Triều Dương đã sai, đang thoải mái ngâm mình, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, người phụ nữ đó đi thẳng đến bên bồn tắm, trên mặt đỏ đến sắp ứa máu, nhưng vẫn nhìn Tống Triều Dương, nói: “Tôi tắm với cậu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.