Điệp Viên Kỳ Quái

Quyển 2 - Chương 116: Uy hiếp



"Vâng, vâng, tôi có trách nhiệm.” Mễ Đóa Đóa rốt cuộc trẻ tuổi, tâm tư đơn thuần, Triệu Định An nói đôi ba câu đã có thể dọa được cô.

Phản ứng của Mễ Đóa Đóa khiến Triệu Định An rất hài lòng, gật đầu nói: “Có điều người trẻ tuổi phạm lỗi là điều bình thường, thân là lãnh đạo, tôi cũng cho phép cấp dưới mắc lỗi, cô không cần phải quá căng thẳng, chúng ta nói chuyện khác, lẽ nào em muốn làm ở công ty mãi sao?”

Mễ Đóa Đóa lập tức nói: “Tôi cảm thấy công ty Viễn Hoa của chúng ta rất tốt.”

“Công ty Viễn Hoa hiện giờ rất tốt, có điều dù sao cũng chỉ là một công ty cấp dưới, so với tổng công ty vẫn còn kém xa, lẽ nào em không muốn chạy chọt, sau này tới tổng công ty sao? Chỉ cần tới tổng công ty, tạm chưa nói tới phúc lợi và đãi ngộ ở đó, sau này chỉ cần phái tới chi nhánh, chí ít cũng có thể làm chức trưởng phòng, đây là cách thăng chức tuyệt vời đúng không?”

Mễ Đóa Đóa nhìn Triệu Định An ngồi cách mình một chiếc bàn, phòng bị đối với Triệu Định An đã nới lỏng một chút, nói: “Nhưng tôi chỉ là một nhân viên bình thường, sao có thể dễ dàng vào tổng công ty như vậy được.”

“Em nghĩ như vậy là không đúng rồi, người tìm lên chỗ cao, nước chảy vào chỗ trũng, nói chung cần phải có suy nghĩ vươn lên cao, như vậy mới có thể làm được tốt hơn, đúng không?”

“Cám ơn phó phòng Triệu đã động viên, tôi sẽ cố gắng.”

“Rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi, em cho rằng dựa vào sự nỗ lực của bản thân, chừng nào em mới có thể làm tới chức trưởng phòng? Thời buổi này, việc gì cũng đòi hỏi phải có quan hệ và tình cảm, nếu em không quen biết người của tổng công ty, muốn làm cũng đâu có dễ dàng.”

“Nhưng tôi không quen ai cả!”

“Em không quen, tôi quen, chỉ cần tôi giúp em, tôi chắc chắn sẽ khiến em có thể nhanh chóng tới tổng công ty.” Triệu Định An vừa nói vừa đứng dậy, giả bộ đi rót một ly nước sau đó khi quay lại liền đứng bên cạnh Mễ Đóa Đóa.

“Phó phòng Triệu muốn giúp tôi?” Mễ Đóa Đóa có phần kích động.

“Đúng vậy, tôi thấy em là một người trẻ tuổi không tệ, sau này chắc chắn sẽ có tương lai, tôi đương nhiên muốn giúp đỡ em rồi.” Triệu Định An nói, giơ tay định vỗ xuống vai Mễ Đóa Đóa, giống như cấp trên quan tâm cấp dưới vậy.

Mễ Đóa Đóa trong lòng thầm giật mình, vội vàng nhích qua một bên khiến tay của Triệu Định An vỗ vai hụt, nói: “Cám ơn phó phòng Triệu.”

Triệu Định An lúc này không vỗ vai được cũng không tức giận mà cười tít mắt nói: “Tiểu Mễ à, xã hội này làm việc gì cũng cần phải trả giá mới có báo đáp, tôi giúp em tới tổng công ty, em không muốn báo đáp tôi sao?”

Mễ Đóa Đóa mặt nhăn nhó một lát nói: “Phó phòng Triệu, xin lỗi, tôi nghĩ tôi hãy cứ ở lại chi nhanh bước từng bước chắc chắn thì tốt hơn.” Nói xong cô liền muốn rời đi, vì cô đã cảm nhận được ràng gã Triệu Định An này rất nguy hiểm.

Triệu Định An từ lâu đã bị dung mạo xinh đẹp của Mễ Đóa Đóa làm cho thần hồn điên đảo, cơ hội tốt thế này sao có thể dễ dàng bỏ qua, chủ yếu vẫn là cho rằng Mễ Đóa Đóa nhút nhát, cho dù bị sàm sỡ cũng không dám nói cho ai biết, vì thế lập tức đứng ra chặn Mễ Đóa Đóa lại, giơ hai tay định ôm về phía Mễ Đóa Đóa, tiếp tục nói: “Tiểu Mễ à, em biết không, tôi rất thích em, nếu em đồng ý với tôi, tôi có thể cho em tiền, hơn nữa còn dọn đường để em thăng chức.”

Mễ Đóa Đóa giật mình sợ hãi, không ngờ Triệu Định An lại to gan như vậy, cô vội vàng lùi lại, hai tay ôm ngực, né tránh Triệu Định An, nhưng đúng là như Triệu Định An nói, lúc này cô thật sự không dám kêu to, một là vì không dám đắc tội quá nặng với Triệu Định An, hai là vì cô là một cô gái chưa từng yêu ai, nếu như để những người khác trong công ty biết rằng cô bị Triệu Định An quấy rối, sẽ ảnh hưởng tới thanh danh của cô!

Nhưng cô vừa lùi lại hai bước liền chạm vào bàn làm việc, muốn chạy qua bên cạnh thì Triệu Định An đã giơ hai tay chặn đường đi của cô, mặt cười bỉ ổi nói: “Tiểu Mễ, em hãy theo tôi đi, tôi bảo đảm nhất định không để em phải chịu thiệt thòi.”

Mễ Đóa Đóa sợ hãi mặt tái nhợt, lắp bắp nói: “Không được… không được, nếu anh còn làm bừa… tôi sẽ gọi người đấy.”

Triệu Định An cười hì hì nói: “Em gọi đi, em có thể lớn tiếng gọi, tôi là đàn ông không sợ, em là con gái, còn chưa có bạn trai, nếu như truyền ra ngoài, sẽ hủy hoại thanh danh của em, và tôi còn nói em đã lên giường với tôi, như vậy chắc rằng người khác sẽ xem thường em, khiến em sẽ không tìm nổi bạn trai.”

“Anh… anh thật vô liêm sỉ!” Mễ Đóa Đóa lúc này xem như đã thực sự biết được sự vô liêm sỉ của Triệu Định An, nhưng lại không biết phải xử lý thế nào.

Triệu Định An cười ha ha nói: “Tôi vô liêm sỉ, nhưng nếu như em theo tôi, tôi nhất định sẽ đối xử tốt với em, hơn nữa còn giúp em tới tổng công ty. Lợi ích như vậy lẽ nào em cho rằng không đáng sao? Nào, để tôi ôm cái nào!” Nói xong liền nhào tới ôm Mễ Đóa Đóa.

Đúng lúc này, cánh cửa phòng làm việc lập tức bị đẩy ra, Triệu Định An giật mình vội vàng thu tay lại, còn Mễ Đóa Đóa có được cơ hội thế này, lập tức đẩy mạnh Triệu Định An, hốt hoảng chạy ra cửa.

“Ồ, xin lỗi, xin lỗi, vào nhầm phòng!” Người vào chính là Tống Triều Dương, lúc này đang tươi cười liên tục xin lỗi Triệu Định An, sau đó nhanh chóng ra ngoài và tiện tay đóng cửa phòng lại.

Triệu Định An ngây người một lát, lập tức nổi giận đùng đùng, sắp sửa thành công rồi vậy mà còn bị Tống Triều Dương phá hoại, cái gì mà vào nhầm phòng chứ, gã này rõ ràng là cố tình.

“Mẹ kiếp, thằng nhóc mày được lắm, dám làm hỏng việc tốt của tao, xem tao sẽ trừng trị mày thế nào.” Triệu Định An tức giận đập xuống bàn, hắn biết Tống Triều Dương là người mới tới của phòng hành chính, hắn là phó phòng, muốn trừng trị Tống Triều Dương là một việc quá dễ dàng.

Tống Triều Dương lúc này đã về tới văn phòng công ty, Mễ Đóa Đóa đang gục người trên bàn, vai không ngừng rung lên, Thẩm Nam Nam đang ngồi xuống bên cạnh Mễ Đóa Đóa an ủi cô.

Thẩm Nam Nam lúc này ngẩng đầu lên nhìn về phía Tống Triều Dương, lắc đầu nói: “Tiểu Tống, sau này cậu cẩn thận một chút, cậu cản trở việc tốt của hắn, hắn chắc chắn sẽ đối phó với cậu.”

Tống Triều Dương nhún vai, không bận tâm cười nói: “Không sao, em không thể cứ giương mắt nhìn Tiểu Mễ bị hắn ức hiếp được!”

Thẩm Nam Nam lại hỏi nhỏ: “Tiểu Mễ không bị thiệt thòi gì đấy chứ?”

“Chắc là không, em đứng nghe ngoài cửa, nghe thấy Triệu Định An ra tay liền xông vào.”

Thẩm Nam Nam thở phào, vỗ vai Mễ Đóa Đóa dịu dàng nói: “Không bị thiệt thòi gì, em khóc gì chứ, chính là vì em quá yếu mềm vì thế tên Triệu Định An đó mới dám to gan tới vậy, em xem xem hắn ta có dám đắc tội chị đây không? Chị đây bóp vỡ trứng hắn.”

Tống Triều Dương lập tức sa sầm mặt, Thẩm Nam Nam này đúng là hung hãn, đứng trước mặt cậu mà cũng có thể nói được như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.