“Ầm!”
Ánh sáng vàng nhạt tỏa ra, đòn tấn cỏng này đánh mạnh vào trên bệ đá Thanh Ngưng, âm thanh chấn động vang lên.
Nhưng sau khi tung ra đòn tấn cỏng này, chiến trận Tập Long mà ba người tạo ra lập tức sụp đổ, không thể duy trì được nữa.
Mặc dù duy trì chiến trận Tập Long thất bại, nhưng đòn tấn công vừa rồi khiến ba người vô cùng phấn khích, chỉ là một đòn tấn công ngẫu hứng nhưng lại có uy lực mạnh đến thế.
Ánh mẳt ba người giao nhau, ánh mắt lóe lên vẻ ngạc nhiên và quyết tâm.
“Tập Long di chuyến”.
Trên quảng trường Thanh Ngưng, ba thanh niên cả người đầy mồ hôi, di chuyến hết lần này đến lần khác, xếp đội hình, bước đi, lùi về sau, tấn công, phòng thủ…
Trong lúc tập trung tu luyện, thời gian trôi qua rất nhanh, ba người Diệp Vô Khuyết dường như không cảm nhận được thời gian trôi như nước chảy, mỗi ngày ngoài những lúc cần thiết nghỉ ngơi thì họ đều tập trung vào tập luyện chiến trận Tập Long. Từng ngày trôi qua, họ cũng dần quen với việc làm chủ độl chiến trận Tập Long, sự ăn ý giữa họ cũng dần được củng cố.
Hal mươi ngày ba thanh niên đố mồ hôl công sức tu luyện cứ thế trôi qua…
“Tập Long vẩy đuôi”.
“Gào!”
Sau khi Diệp Vô Khuyết hét lên, cả người hắn đứng vững như trụ cột, tiếng rồng gầm vang vọng, Lâm Anh Lạc rút đao ra, cơ thể uyển chuyển di chuyển về hướng ngược lại, ánh mắt Tư Mã Ngạo rực sáng đi theo hướng của Lâm Anh Lạc, hai chân dang rộng như móng vuốt phía sau dưới thân của con rồng khống lồ, cả người bay lên không trung, hai chằn mớ ra khép lại tàn sát trên dưới.
Ngay lập tức một nguyên lực màu vàng nhạt cực mạnh phá vỡ không trung như một chiếc lưỡi bán nguyệt, mang theo khí thế cứng rắn đánh vào khu vực phía sau bên trái.
Những dao động dữ dội lan rộng, nhưng sắc mặt Tư Mã Ngạo vẫn không thay đối, y nghiêng người về phía trước, đặt hai tay lên eo Lâm Anh Lạc, toàn lực đánh một đòn. Lâm Anh Lạc tiếp lấy sức mạnh này rồi đẩy hai tay về phía trước, đánh vào trên lưng Diệp Vô Khuyết. Cùng lúc đó, Diệp Vô Khuyết ờ phía trước giậm mạnh chân xuống đất, mượn sức của Tư Mã Ngạo và Lâm Anh Lạc để làm cơ thể bay lên trời.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Tránh Ra Liền Hôn Em
2. Bánh Răng
3. Bị Bắt Trở Thành Nữ Vai Ác Tiểu Kiều Thê
4. Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?
=====================================
Tập Long Ám Nha Kích”.
‘Gào!
Màn sáng hình rồng được hình thành giữa ba người lập tức sáng lên, tỏa ra ánh sáng chói mắt, nhìn từ xa giống như một con rồng khống lồ đột nhiên ngẩng đầu lên, hai móng vuốt hung hãn xé nát phía trước.
Bốp bốp…
Sức mạnh hung hẵn đánh trúng vào bệ đá Thanh Ngưng phía trước, lập tức vang lên tiếng va chạm trầm đục như thế ngay cả cường độ của bệ đá Thanh Ngưng cũng không thế chịu được đòn tấn công này.
Vèo!
Sau khi ba người hợp sức đánh đòn tấn công này, lập tức thành thạo di chuyển đến phía trước, tiến vào trạng thái phòng thủ, không hề hoảng loạn chút nào.
“Tốt lắm! Ha ha ha… tốt! Đúng là một chiến trận Tập Long xuất sắc”.
Tê Thế Long đứng ở một bên lặng lẽ quan sát cũng lên tiếng khen ngợi, mấy ngày nay ông ta luôn quan sát, đồng thời cảm nhận được ba người đã từng chút làm chủ được chiến trận Tập Long. Hiện giờ hai mươi ngày đã trôi qua, Diệp Vô Khuyết, Lâm Anh Lạc và Tư Mã Ngạo đã hoàn toàn nắm bắt được tinh túy của chiến trận Tập Long, mặc dù vẫn chưa hoàn hảo nhưng những phần còn lại cần được cải thiện thông qua thực chiến.
Ba người đã phân tán chiến trận Tập Long, ánh mắt giao nhau, sau đó Diệp Vô Khuyết và Tư Mã Ngạo bật cười, ngay cả Lâm Anh Lạc lạnh lùng cũng nở nụ cười từ tận đáy lòng.
“Trong vòng hai mươi ngày, cuối cùng chúng ta cũng đã luyện được chiến trận Tập Long. Ha ha ha… Uy lực như vậy thì chúng ta sẽ chẳng sợ gì trong trận đoàn thể của đại chiến bách thành lần này nữa”.
Tư Mã Ngạo đầy tự tin nói, đây không phải là tự cao tự đại, không aỉ biết rõ chiến trận Tập Long mạnh thế nào hơn ba người họ.
“Ba người các ngươi rất giỏi, chỉ trong hai mươi ngày đã luyện thành chiến trận Tập Long, phối hợp ăn ý, có thế tấn công, rút lui phòng thủ, đã có thế luyện được ba người là một, tin tưởng lẫn nhau, đúng là rất giỏi”.
Nghe Tê Thế Long nói thế, Diệp Vô Khuyết cũng thầm cảm thán sự lớn mạnh của chiến trận Tập Long.
“Đây vẫn chỉ là chiến trận cấp một thôi vậy mà đã có uy lực thế này. Vậy những chiến trận cấp hai, cấp ba hay cấp cao hơn sẽ khủng khiếp đến mức nào? Nhưng sau khi đã thành thạo chiến trận Tập Long này, xem ra những thứ trong đầu ta đúng là thật rồi”.
Như nghĩ đến điều gì, mắt Diệp Vô Khuyết sáng rực, cảm thấy kích động vô cùng.
Tẽ Thế Long mỉm cười nhìn ba thanh niên trước mặt, chiến trận Tập Long vốn dĩ là ngẫu nhiên có được, ông ta cũng từng nghiên cứu kỹ lưỡng, nhận thấy chiến trận hợp sức tấn công này là chiến trận cấp một, nhưng ngay cả chiến trận cấp một cũng sở hữu uy lực đáng sợ như vậy.
Bây giờ ba thanh niên này thành công nắm vững chiến trận này, vậy có lẽ họ có thể… đi đến cuối cùng trong trận chiến đoàn thể của đại chiến bách thành vào ngày kia.
“Được rồi, ba người các ngươi đã trải qua một tháng vất vả tu luyện, bây giờ xem như các ngươi cũng đã viên mãn, ngày mai các ngươi nghỉ ngơi một ngày, sáng sớm ngày kia ta sẽ tặng mỗi người một món quà nhỏ, sau đó lên đường tham gia đại chiến bách thành”.
Tê Thế Long bật cười rồi xoay người rời đl trong ánh mắt vui mừng và mong đợi của ba người, ba người gật đầu với nhau, sau đó ai nấy về phòng mình tiếp thu củng cố thành quả trong một tháng qua.
Diệp Vô Khuyết thở dài một hơi, đưa tay vào trong ngực lấy ngọc bội ngọc hình rồng màu đỏ như máu ra, ánh mắt nóng bỏng như lửa.
Xin chào độc giả thân yêu của nhayho.cом. Truyện đang chờ được cập nhật.
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của лhayho.cом khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới!!!
Hãy quay lại ủng hộ Website nhayho.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn!