Diệu Diệu

Chương 142-2: Rải cẩu lương ở thế giới giải trí (2)



Edit : Rose

Tần Trường An xoay người lại ôm lấy Diệu Diệu, hôn hôn lên đỉnh đầu của cô" Diệu Diệu bồi anh !"

Tần Trường An đi vào trong phòng tìn quạt ,lại rửa một mâm nho đưa cho Diệu Diệu, hôn lên má của cô . Vì hôm nay có hai người khách đến nên Tần Trường An làm những món phức tạp hơn ,mỗi món đều là món khó ,thoạt nhìn có vẻ rất khó làm 

Dao phay trên thớt phát ra âm thanh ,vẫn luôn không ngừng nghỉ , chỉ trong chốc lát trên thớt đã đầy một màu xanh chỉnh tề nằm trên thớt 

Diệu Diệu vui vẻ ăn một quả nho ,lại cầm lấy một quả đưa bên môi Tần Trường An " Nhiều như vậy .......Tần Trường An có làm được không !"

Cô có chút buồn rầu " Diệu Diệu không thích anh chịu khổ !"

Tần Trường An nhìn bộ dáng buồn rầu của Diệu Diệu, đáng yêu vô cùng,đem quả nho bên môi ăn ,chạm vào trán cô " Yên tâm ,không mệt !"

Hắn có thể vì cô mà chịu khổ được 

Mặc dù mệt nhưng hắn vô cùng mãn nguyện,vì có thể nhân cô hội này tìm phúc lợi cho mình 

( Rose: Tâm cơ boy )

Mắt của Diệu Diệu sáng lên " Diệu Diệu tin anh ! "

" Đa tạ Diệu Diệu tín nhiệm , hôn một cái làm động lực " Tần Trường An chỉ chỉ sườn mặt của mình 

" Chụt ~~~"

______

" Ăn cơm thôi " Tần Trường An đen một mân đồ ăn nóng hổi ra 

Doãn Tam vào trong lấy bát đĩa lên trên bàn ,ngồi xuống ,nhùn thoáng ra mân đồ ăn bắn mang ra ,kinh hô một tiếng " Tần Nhị hóa ra có thể nấu ăn được nha !"

Trong mân hình tròn ,chình tề đặt hai mươi món đủ sắc vị hương lên bàn . Bí cắt thành đoạn ,bên trong đào rỗng ,màu đỏ của thịt lộ ra ngoài miếng bí ,nhìn qua rất đẹp mắt 

Khi ăn vào phi thường ngon miệng 

" Ừ !" Tần Trường An tùy ý gật đầu ,lại bưng ra môt mân nhỏ hơn ,kéo ghế ngồi bên cạnh Diệu Diệu, ôn nhu nói " Đây là món đặc biệt của Diệu Diệu 

Diệu Diệu gật đầu ,bĩu môi thổi ,cận thận cắn một miếng ------ sau khi được xử lý ,chì có một mùi thơm thanh dịu ,trong cùng là thịt hỗn hợp các gia vị vô cùng ngon 

Trong đầu Diệu Diệu như có một đám pháo hoa đang nổ tung ,Diệu Diệu hưởng thụ nheo mắt " Oa ,ăn rất ngon !!!"

" Thật lợi hại !" Diệu Diệu giúp Tần Trường An gắp một miếng " Trường An, anh cũng ăn đi " 

Chính biểu tình này làm cho hắn vui vẻ , Tần Trường An vô cùng suиɠ sướиɠ ăn " Được !"

Doãn Tam lúc này mới dám hạ đũa,đem mọi hoài nghị bỏ xuống ,nhìn Diệu Diệu ăn vô cùng vui vẻ , không có khả năng nha ------ Mấy ngày nay hắn châm ngòi ly gián ,tuy rằng không thành công ,nhưng vẫn có thấy được biểu hiện chột dạ của Tần Trường An 

Khi còn nhỏ kiến thức quá đơn thuần ,nhưng khi còn nhỏ Tần Trường An đã vô cùng khôn khéo bá đạo ,không thiếu cách khi dễ người khác . Nếu như Tần Trường An biết việc hắn làm tối hôm qua như vậy thì hắn ta nhất định không tha cho mình 

Doãn Tam vừa nghĩ , tùy ý gắp một miếng ,thổi thổi đưa vào miệng 

-------- Động tác nuốt bỗng nhiên dừng lại 

Doãn Tam nhìn về phía Tần Trường An và Diệu Diệu, thiếu chút nữa thì phun ra 

Diệu Diệu cùng Tần Trường An mỗi người anh đút em ăn ,em đút anh ăn ,xung quanh đều toát ra bong bóng màu hồng phấn ,mà ngồi đối diện với Doãn Tam  thì nam nhân tây trang vẫn không có biểu hiện gì khác  thường ,đã gắp miếng thứ hai 

Doãn Tam Nhi :"......" Chẳng lẽ một mình hắn ăn cẩu lương 

Thần sắc Doãn Tam có chút nghi ngờ , hay là hắn phản ứng qua lớn ? Doãn Tam đem đồ ăn trong miệng nuốt vào trong miệng nhai ,cẩn thận nhắm nuốt ,không đúng ,hắn vẫn khổ nhất 

" Cậu không cảm thấy ở đây không khổ gì sao ?" Doãn Tam ăn xong một miếng , biểu tình khó có thể miêu tả nhìn nam nhân tây trang lại gắp một miếng 

Động tác trên tay của nam nhân tây trang thoáng dừng lại ,âm thanh vô cùng lạnh lùng nhưng cũng có thể nghe ra được ý vị khinh bỉ vô cùng rõ ràng " Cậu cảm thấy ở đây rất khổ ???'

Doãn Tam Nhi "...... Không phải "

Doãn Tam cường ngành cố gắng nở ra nụ cười ,lại gắp một miếng phi thường nhanh nhẹn nhét vào trong miệng của mình ,cố gắng nhai nuốt " Không có việc gì ,không khổ !"

" H ha ha ha  ,tôi cảm thấy ở đây rất tốt ,ăn thôi !" Doãn Tam cầm chiếc đũa nhanh nhẹn gắp đồ ăn vào bát của mình 

" Không khổ , không khổ !" Doãn Tam vừa ăn vừa nói 

Tần Trường An cong cong khóe môi

"......"

Tuy rằng nhìn qua mấy món có vẻ ít nhưng trên bàn vẫn còn rất nhiều món chưa ăn hết ,chỉ còn lại mấy món ở chỗ Doãn Tam 

Lúc nam nhân tây trang ngủ trưa tỉnh lại ,nhớ tới mấy món còn dư lại có thể còn đồ ăn vặt ,liền đi đến phòng bếp 

"...." Nam nhân tây trang bình tĩnh nghĩ đến việc giữa trưa mình ôm nước trái cây rót không ngừng cho Doãn Tam 

"......" Doãn Tam, còn sống được sao !!!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.