Diệu Diệu

Chương 53: Rải cẩu lương trong trường học (17)



Biểu tình trên mặt người xung quanh đang xem thông báo đều thay đổi, không thể miêu tả. Hai nữ sinh bên cạnh bọn họ yên lặng cách xa một chút.

Không thể đứng bên cạnh, xem cái thông báo cũng bị nhét cẩu lương!

Còn có người nghi hoặc, nói cái thông báo này dán ngay bên ngoài văn phòng, hai người bọn họ có thể xem như đối diện văn phòng…… Sao, kiêu ngạo như vậy?

Sẽ không sợ bị nói cho phụ huynh?

Nếu bị phụ huynh biết, một trận roi là không thể thiếu.

Mấy người phát hiện mình thi không tốt, còn bị nhét cẩu lương tâm tình không tốt, hầm hừ hỏi, sao thầy cô còn chưa ra?

Thầy cô: “………”

Giáo viên ngồi trong văn phòng kéo màn.

Xin lỗi, không phát hiện.

“………” Bọn họ có thể làm sao bây giờ, kỳ thật bọn họ cũng rất tuyệt vọng a.

Cho rằng bọn họ không nói cho phụ huynh biết sao?

Học sinh trung học không phải không yêu đương, nhưng tuyệt đối không cao điệu như bọn họ, trước mắt bao người, còn đối diện văn phòng giáo viên, trực tiếp ôm người lên……

Rất tốt, lần này tất cả học sinh đều biết người tên Tần Trường An rốt cuộc là ai —— mẹ nó, hàng năm bá chiếm bảng thành tích thì thôi, hắn còn có bạn gái lúc mình không thể yêu đương a.

Thời gian trôi qua rất nhanh, không lâu nữa là thi vào cấp 3, trong lớp bắt đầu lưu hành sổ lưu bút, mọi người đều mua một quyển sổ dày, đưa cho mỗi người viết.

Tần Trường An là người đứng đầu lớp, tuy rằng tính tình có chút không thể nói, nhưng hắn lại cho mọi người mượn bài tập chép, chỉ như vậy cũng đủ để mọi người trong lớp đều yêu quý hắn —— có bài để chép tương đương với cứu bọn họ một mạng a.

Cho nên chờ hắn ăn cơm với Diệu Diệu xong, nắm tay Diệu Diệu trở về, liền phát hiện trên bàn mình đã có một chồng sổ lưu bút.

“Chậc.” Tần Trường An nhướng mày, cầm lấy xem xét.

Nói như vậy, một cuốn sổ đều dán một tờ giấy nhỏ, nói đây là sổ của ai. Còn có một cái viết: “Anh Tần, biết cậu và Diệu Diệu là một, phiền toái hai người viết một phần là được.”

Tần Trường An cảm thấy người này rất có ánh mắt. Tuyệt bút vung lên, liền xoát xoát xoát viết xuống một hàng chữ.

Khi sổ lưu bút được trả lại, người nhận được nhe răng nhếch miệng, ngồi cùng bàn nhìn nhìn, “Nhìn cái gì vậy? Anh Tần viết gì… Loại vẻ mặt này?”

Y! Ngồi cùng bàn cũng nhe răng nhếch miệng.

Một hàng chữ to rồng bay phượng múa —— Khi nào đính hôn vơi Diệu Diệu sẽ mời cậu!

…… Đều suy xét đến đính hôn! Sao cậu chưa lên trời đâu?!

Đau răng.

Tiểu Liễu nói chuyện phiếm với các bạn, còn nói với Diệu Diệu việc này, hỏi cô có phải sắp đính hôn không?

Diệu Diệu lấy một quả táo trong ngăn bàn, cái miệng nhỏ cái miệng nhỏ gặm, nghe hỏi đến bèn gật đầu, “Ba mẹ đã thương lượng, thời gian còn chưa xác định.”

Tiểu Liễu… Tiểu Liễu là một nữ sinh 14, 15 tuổi, nghe thấy tin tức này thật sự có chút mộng bức, đính hôn sớm như vậy??

Tổng cảm giác không quá chân thực làm sao bây giờ?

Nhỏ giọng hỏi, “Nhỏ như vậy… Về sau sẽ không hối hận sao? Lỡ như thích những người khác thì làm sao bây giờ?”

Diệu Diệu cắn táo, nâng nâng cằm nhỏ, “Cậu cảm thấy Trường An sẽ thích những người khác sao?”

Diệu Diệu đáng yêu như vậy? Xem cả đời khẳng định cũng sẽ không chán nha.

Sẽ không…… Một ý niệm xông ra trong đầu Tiểu Liễu, nhưng cô ấy lại không biết chút tự luyến trong suy nghĩ của Diệu Diệu, cô ấy chỉ cảm thấy, Diệu Diệu cũng đủ thông thấu, cũng đủ thông minh, Tần Trường An cũng đủ cường đại.

Mấy ngày trước chuyện của Trần Thần Hi, nếu là mình, khẳng định sẽ có một cây gai trong lòng. Mà tình yêu, là chuyện mạnh mẽ nhất cũng yếu ớt nhất, nó có thể chống đỡ những sóng gió bên ngoài, nhưng cũng sẽ yếu ớt đến nỗi, chỉ cần có một cây gai, sẽ bị đâm đến máu tươi đầm đìa, chậm rãi tan rã.

Nhưng Diệu Diệu sẽ không. Diệu Diệu bình thường nhìn lười biếng, không thông minh, nhưng đáy lòng lại thông thấu.

Cô ấy tin tưởng Tần Trường An và Diệu Diệu sẽ tốt đẹp, cũng tin tưởng, cho dù không có Tần Trường An, Diệu Diệu cũng sẽ sống tốt. Tần Trường An muốn sủng Diệu Diệu, Diệu Diệu liền theo tâm ý của hắn, biếng nhác kiều khí, Tần Trường An muốn rời đi, Diệu Diệu cũng có thể làm bản thân sống sung sướng.

Tiểu Liễu thò qua, “Vậy đến lúc đó phải mời tớ nha.”

“Tớ muốn nhìn cậu đính hôn, tớ rất thích cậu…”

Ân, muốn trở thành một người giống như cô…

Tần Trường An cầm một quyển sổ nhật ký, cắm vào giữa Diệu Diệu và Tiểu Liễu, lộ ra hàm răng trắng sáng, khí chất đều trở nên nguy hiểm, “Bạn học Tiểu Liễu…”

Hắn nói, “Sổ lưu bút đã viết xong.”

Tiểu Liễu mạc danh rùng mình một cái.

Hậm hực lấy về sổ lưu bút, lúc mở ra, không cẩn thận thấy phía sau…

Phía trên có một hàng chữ to, giữa những hàng chữ đều có mùi chua: Nữ nữ thụ thụ bất thân, hiểu?

Tiểu Liễu: “………”

Mẹ nó bệnh tâm thần.

Kỳ thi chuyển cấp.

Ba mẹ hai nhà đã nhắc nhở từ sớm, hỏi dụng cụ học tập đủ chưa? Giấy chứng minh mang chưa? Có đói bụng không? Khát không? Có muốn mang nước không?

Thứ gì cũng kiểm tra một lần.

Tần Trường An nắm tay Diệu Diệu, đeo một cái cặp sách, phất phất tay, tỏ vẻ mình đã kiểm tra qua, đừng lo lắng, còn không phải là một kỳ thi sao.

Phụ huynh hai nhà trừng mắt nhìn hắn, sau đó lại hơi buồn cười. Hai đứa nhỏ tố chất tâm lý đều tốt, bọn họ lại gấp gáp.

Ngẫm lại cũng xác thật không có gì, Tần Trường An năm nào cũng đứng đầu, tố chất tâm lý ủa Diệu Diệu còn tốt hơn Tần Trường An, tuyệt đối yên vui, tuy rằng thành tích chỉ là trung đẳng, nhưng có Tần Trường An ở, tuyệt đối không tồn tại vấn đề không lên lớp được, liền tính hắn không được, không phải còn có bọn họ sao.

Sự thật cũng đích xác như thế.

—— Sau khi công bố thành tích, Tần Trường An là Trạng Nguyên của thành phố.

Nguyện vọng còn chưa điền, đã có rất nhiều trường gọi đến.

Tần Trường An ngồi trước máy tính, lấy ra ảnh các trường, lựa chọn trường mình muốn học.

“Diệu Diệu, em thích cái nào?” Tần Trường An quay đầu hỏi.

Trường học thầy cô tuy rằng quan trọng, nhưng đối với học sinh đã đạt được trình độ nhất định mà nói, học ở đâu khác biệt cũng không lớn, chỉ xem mình nỗ lực bao nhiêu thôi.

Diệu Diệu đi tới, đưa cho hắn một cốc nước, làm hắn uống một ngụm, nhìn ảnh trên máy tinh…… Trường học rất đẹp, tuy danh tiếng không cao bằng những trường bên cạnh, nhưng lực lượng giáo viên cũng không tồi, quan trọng nhất là bầu không khí trong trường rất nhẹ nhàng.

Trường chuyên bên kia nghe nói nội quy rất nghiêm.

Tần Trường An một chút cũng không hàm hồ, hút một ngụm trên ống hút Diệu Diệu vừa cắn.

Ân, chính là ngọt.

Hắn duỗi tay ôm eo Diệu Diẹu, dùng chút lực, để Diệu Diệu ngồi trên đùi hắn, sung sướng nói, “Đứng mệt, ngồi xem.”

Ư Ư: Đừng lấy lí do cho hành vi của mình:))

Bởi vì thường xuyên rèn luyện, cho nên Tần Trường An tuy rằng có hơi gầy, lại không yếu, trên ngực cũng có cơ bắp, ôm Diệu Diệu trong lòng vô cùng thích hợp.

Diệu Diệu cũng không cự tuyệt, cọ cọ trong ngực hắn, trả lại cho hắn một nụ cười vui vẻ, “Trường An thật tốt!”

Tiếp theo điều chỉnh tư thế làm mình thoải mái, “Lật tiếp đi, xem xem.”

Tần Trường An đặt đầu trên vai cô, đôi mắt sáng lấp lánh, trong lòng vẫn luôn ngập tràn bong bóng màu hồng, kích chuột, ghé vào bên tai cô nói, “Còn có một trường nữa.”

Thuận tiện hôn một cái.

Lực lượng giáo viên của trường thứ hai còn tốt hơn trường đầu tiên, nhưng hoàn cảnh không tốt, đều là khu nhà cũ, phương tiện cũng không tốt lắm.

Diệu Diệu nhìn trường thứ nhất không tồi.

Nói quyết định cho phụ huynh xong, Tần Trường An liền gọi điện cho trường, tỏ vẻ mình muốn vào học, nhưng có một yêu cầu.

Bên kia rất là kinh kỉ, tỏ vẻ, nói đi, đòi tiền hay là gì, bất luận yêu cầu gì đều đáp ứng!

Bọn họ cũng không kém trường trọng điểm, nhưng bị trường trọng điểm kia đè ép thật nhiều năm —— cũng không biết những phụ huynh học sinh nghĩ thế nào, trường học bọn họ thật tốt a, nhiều nhẹ nhàng a, hoàn cảnh cũng tốt sao cứ vào trường trọng điểm nha.

Được rồi, kỳ thật bọn họ cũng biết, các phụ huynh hình như đều có một loại cảm giác....trường Trạng Nguyên chọn sẽ là trường tốt, trường trọng điểm sau khi thi đại học đều có nhiều bài báo, học sinh không phải nhiều sao?

Nếu trong trường của bọn họ có Trạng Nguyên… Chỉ cần ba năm không thụt lùi, không yêu đương hay làm chuyện xấu, thi đại học có rất nhiều hi vọng a.

Giáo viên đều sắp vui đến điên rồi.

Sau đó câu tiếp theo liền nghe Tần Trường An nói, “Em muốn học cùng với bạn gái của em.”

Giáo viên ngây ngẩn cả người: “…… Gì??”

…… Bạn, bạn gái??

Tần Trường An mặt mày hớn hở lặp lại một lần, hắn có thể bảo đảm thành tích sẽ không thụt lùi, nhưng yêu cầu không đi lớp trọng điểm, không tách Diệu Diệu khỏi hắn, không……

—— Tổng kết chính là, vợ em tốt như vậy, thầy cô không thể chậm trễ chúng em yêu đương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.