Trong số các loại nguyên liệu điều mặc hiện hành, hầu hết đều được phân cấp dựa vào năng lượng mà nó ẩn chứa và loại tạp mặc mà nó điều chế ra được. Ví dụ tạp mặc năm sao cần nguyên liệu cao nhất là năm sao kết hợp với các loại khác điều chế ra, mà nếu chỉ có nguyên liệu cao nhất là bốn sao thì không thể điều chế ra tạp mặc năm sao được. Nhưng có một trăm loại nguyên liệu nằm ngoài quy tắc đó, gọi là nguyên liệu S.
Nguyên liệu S nói ngắn gọn chính là nguyên liệu không phân cấp. Bởi vì cùng một loại nguyên liệu S, điều mặc sư năm sao có thể điều chế được tạp mặc năm sao, mà điều mặc sư tám sao có thể không cần nguyên liệu tám sao vẫn điều chế ra được tạp mặc tám sao, thậm chí nếu thực sự có điều mặc sư đạt tới chín sao thì tạp mặc chín sao không còn là huyền thoại nữa. Chưa hết, nếu chế tạp sư sử dụng tạp mặc được điều chế từ nguyên liệu S (gọi là tạp mặc S) để chế tạp thì tỉ lệ thành công rất lớn. Cho dù là chế tạp sư bảy sao khi chế tạo tạp phiến bảy sao thì tỉ lệ thành công trung bình chỉ khoảng 20%, nhưng dùng tạp mặc S thì có thể lên đến 80%, một con số khá là khủng bố. Tuy nhiên, loại nguyên liệu này lại quý hiếm đến mức đáng sợ, so ra còn hiếm hơn cả nguyên liệu chín sao nên giá của nó lên tới trời, không phải người bình thường, hoặc ngay cả những cường giả sáu, bảy sao có thể tưởng tượng ra được
Một trong số những nguyên liệu S đó chính là Hổ phách tinh thần điệp. Đúng như tên gọi, nó là một con bướm bị hóa thạch dưới dạng hổ phách, nhưng không phải bướm bình thường mà là Tinh thần điệp, một loại bướm cổ. Tinh thần điệp chỉ to bằng cái nắp chai, có bảy cánh với bảy màu sắc khắc nhau. Theo các nhà khoa học, tinh thần điệp đã tuyệt chủng cách đây 65 triệu năm, nhưng trong hóa thạch hổ phách nó vẫn giữ nguyên màu sắc vốn có, đặc biệt, nó vẫn duy trì được một trường sóng tinh thần cực kỳ ổn định bao phủ phạm vi một đến hai mét xung quanh khối hổ phách. Mặc dù không hiểu vì sao thời gian lâu như vậy mà trường sóng tinh thần vẫn còn tồn tại, nhưng hiệu quả mà sóng tinh thần mang đến là không thể bàn cãi. Chỉ cần ở trong phạm vi mà sóng tinh thần bao phủ thì tốc độ tu luyện tinh thần lực tăng nhanh, còn có hiệu quả xua tan mệt mỏi và các trạng thái tiêu cực khác. Không nói vấn đề điều mặc, chỉ riêng tác dụng này đã khiến Hổ phách tinh thần điệp trở thành một báu vật
Tuy nhiên đó là trường hợp tinh thần điệp bị hóa thạch khi còn sống. Nếu nó chết rồi mới bị nhựa cây bao phủ để thành hổ phách thì cả khối hổ phách sẽ có màu xám, lúc đó người ta gọi khối hổ phách đó là Quỷ phách. Khác với Hổ phách tinh thần điệp, Quỷ phách không còn là một loại nguyên liệu điều mặc nữa, mà là phế liệu. Không có bất kỳ cách phối hợp hay tỉ lệ điều chế nào có thể điều chế ra tạp mặc từ Quỷ phách. Quỷ phách vẫn có trường sóng tinh thần bao phủ, nhưng ai ở trong phạm vi đó thì tinh thần lực bị ăn mòn một cách nhanh chóng, kể cả cường giả bảy tám sao (dù ảnh hưởng không lớn), nên có thể coi đây là một hung vật. Không ai muốn mua hay lưu giữ Quỷ phách nên giá của nó chỉ ngang với một nguyên liệu ba sao thôi
Trước mặt Tùng Lâm chính là Quỷ phách, và do sóng tinh thần của nó mà không ai có thể tới gần. Tuy loại hung vật này không ai muốn mua, nhưng Hiệp hội vẫn đem nó đến mỗi chi nhánh trưng bày một ngày, dù sao nó vẫn rất hiếm, rất có giá trị tham khảo.
Nhưng mà Tùng Lâm không chỉ muốn xem, hắn muốn mua. Bởi vì hắn đã học thuộc lòng quyển sách cũ, và hắn biết có một cách điều chế tạp mặc cấp cao từ loại phế liệu này. Đối với người khác thì Quỷ phách chỉ để xem cho biết, còn với hắn thì đây đúng là báu vật khả ngộ bất khả cầu. Kể ra cũng may mắn, nếu nguyên liệu không phải Quỷ phách mà là Hổ phách tinh thần điệp thì hắn có gặp cũng mua không nổi.
Có điều, tuy Quỷ phách giá không cao nhưng vật đi kèm theo nó, bạch diên hạp thì lại không rẻ chút nào. Bạch diên là một loại hợp kim chì chỉ có trong tự nhiên có khả năng ngăn cách tinh thần lực cực mạnh nên chuyên dùng để đựng các loại nguyên liệu thuộc tính tinh thần, tuy rằng với công nghệ luyện kim hiện tại thì có thể luyện chế ra được nhưng giá thành vẫn khá cao, tương đương với nguyên liệu bốn sao thông thường. Nguyên liệu bốn sao thì Tùng Lâm vẫn mua được nhưng sẽ thâm hụt khá lớn, ít nhất là đối với chi tiêu một chiều của hắn lúc này, nhưng mà cơ hội chỉ có lần này, hắn không thể không mua
Quyết định nhanh chóng, Tùng Lâm liền đến quầy giao dịch. Lúc hắn cầm cái hộp đựng Quỷ phách trước ánh mắt như nhìn tên điên của mọi người, hắn cũng có chút không dám tin, vật quý hiếm cỡ này không ngờ cũng có lúc tới tay hắn, mặc dù bây giờ chưa dùng, nhưng tương lai lại rất cần thiết. Bất quá hắn cũng phát hiện ra một vấn đề, bạch diên hạp vậy mà không thể hoàn toàn ngăn cách sóng tinh thần của Quỷ phách, chỉ có thể làm suy yếu 95% mà thôi, 5% còn lại cũng khiến tinh thần lực của hắn thời khắc bị ăn mòn, với tốc độ này, chỉ cần nửa ngày là tinh thần lực của hắn không còn sót lại chút gì. Nếu mở hộp ra, hắn không dám tưởng tượng sẽ kinh khủng tới mức nào. Tốt nhất là tránh xa vật này cho tới khi tinh thần lực của hắn đủ mạnh để cầm cự, nó quá nguy hiểm
Buổi học rất nhanh trôi qua, đến gần bốn giờ chiều thì Tùng Lâm lên xe bay trở về nhà, hắn cũng không muốn gần cái thứ này lâu thêm nữa. Chỉ vẻn vẹn mấy tiếng đồng hồ mà tinh thần lực của hắn tiêu hao hơn phân nửa, đó là hắn đã ngồi cách Quỷ phách cả mét rồi đấy.
Đi được chừng hai mươi phút, chiếc xe đột nhiên rẽ vào một nhánh đường vắng. Hai bên đường, không có một ngôi nhà nào cao hơn 100 tầng, chỉ có những căn chung cư cũ kỹ. Lâu lâu mới có vài người đi ngang, ai cũng mặc những bộ quần áo bạc màu, hiếm lắm mới có người có độ nghi trên tay nhưng cũng là loại đời cũ rẻ tiền nhất to tổ bố mà chỉ có hai khe cắm
Chỉ nhìn thoáng qua Tùng Lâm liền biết mình đang ở đâu. Thành phố Sài Hà còn khu vực nào tồi tàn hơn khu nhà nghèo hay còn gọi là khu ổ chuột này nữa.
Cuộc sống của Tùng Lâm lúc trước tuy khó khăn thật nhưng ít nhất hắn còn có căn nhà, còn có thể làm việc kiếm sống qua ngày. Nhưng những ngươi trong khu ổ chuột thì khác, họ là những người thất nghiệp vô gia cư, và chính phủ cho họ ở trong những chung cư này. Đừng nhìn nơi này vắng vẻ như vậy mà lầm, thực chất chỗ này rất đông, một phòng trong chung cư phải có ít nhất mười người ở chung, chật chội vô cùng. Nhưng ban ngày họ đều đi làm công cho chính phủ nên hầu như không có ai ở nhà
Khu ổ chuột nằm ở rìa khu A nhưng không giáp với khu B nên tuyến đường của Tùng Lâm không đi ngang qua khu vực này. Bây giờ xe bay vào đây khiến hắn rất khó hiểu, bất quá hắn cũng không nói gì, tài xế chạy đường vòng thì chỉ lỗ tiền của tài xế mà thôi, dù sao hắn đã biết chính xác độ dài đường đi và đã nói với tài xế trước rồi.