Điều Mặc Sư

Chương 24: Hợp tác



Lý Kim Huyên dừng bước rồi quay trở vào phòng, kéo ghế ngồi cạnh giường của Tùng Lâm

“Anh là người điều chế ra Tử Kim mặc có thể tự hấp thu hồi năng lượng?”, Lý Kim Huyên hỏi, cô không tránh khỏi phải đánh giá lại người thanh niên trước mặt

“Ừm. Và hiện nay tôi độc quyền cung cấp loại tạp mặc này cho học viện Star cùng với Hiệp hội điều mặc sư. Nếu cô muốn, tôi có thể làm thêm cho cô không lấy tiền”, Tùng Lâm nói, có chút tự hào mặc dù hắn chẳng phải người phát minh ra Tử Kim mặc

“Anh có thể dựa theo thông số kỹ thuật tôi đưa để điều chế tạp mặc không, tôi sẽ trả giá cao cho anh”, Lý Kim Huyên hỏi, ngữ khí có chút chờ mong

Mặt Tùng Lâm cứng đờ, chút tự hào lúc nãy tan biến ngay tắp lự và thay vào đó là sự xấu hổ. Hắn thật không ngờ Lý Kim Huyên không quan tâm tới Tử Kim mặc mà lại hỏi vấn đề đó. Phải biết rằng dựa theo thông số kỹ thuật của cấu vân để điều chế tạp mặc thích hợp là một việc khó cực kỳ đòi hỏi điều mặc sư phải có kiến thức nền rộng và vững chắc vô cùng. Có một thực tế là các điều mặc sư cao cấp không điều chế tạp mặc rồi để chế tạp sư tự tìm cấu vân thích hợp với tạp mặc đó mà phải điều chế ra loại tạp mặc phù hợp với thông số kỹ thuật do chế tạp sư đưa ra, nhiều trường hợp cả điều mặc sư và chế tạp sư phải nghiên cứu, thảo luận, trao đổi kiến thức với nhau trong vài tháng thậm chí vài năm mới đi đến thống nhất để mà cho ra tấm tạp phiến có tính năng như mong muốn. Mà Tùng Lâm, từ trước đến nay chỉ toàn điều chế tạp mặc có công thức sẵn, kể cả là tạp mặc trong quyển sách cũ thì cũng có phương pháp và công thức sẵn rồi, bây giờ bắt hắn dựa theo thông số kỹ thuật để điều chế tạp mặc, nói thật thông số kỹ thuật nó trông như thế nào hắn còn không biết

Thật ra Tùng Lâm cũng không cần vì điều đó mà xấu hổ, bởi vì phần lớn các điều mặc sư kể cả bốn năm sao cũng chưa chắc đã điều chế theo yêu cầu được. Điều mặc sư bình thường đều điều chế tạp mặc theo công thức rồi bán lấy tiền hoặc đổi nguyên liệu, chỉ có điều mặc sư sáu sao trở lên và một phần nhỏ điều mặc sư bốn năm sao là có khả năng làm được. Cũng khó trách Lý Kim Huyên lại hỏi vấn đề này, chế tạp sư bốn sao muốn có được tạp mặc riêng như mong muốn không nghi ngờ là rất khó, mà thuê điều mặc sư sáu sao thì không thực tế chút nào. Có điều hỏi ai không hỏi lại hỏi Tùng Lâm, một điều mặc sư mới chỉ ba sao thì....

Có thể cô nghĩ rằng nếuTùng Lâm đã điều chế được loại tạp mặc cao năng lượng đặc biệt như thế thì hẳn là một điều mặc sư thiên tài, có khả năng làm theo yêu cầu. Nhưng không nghi ngờ cô phải thất vọng rồi

“Ờ...cái đó....Thật ra tôi chưa thử nhưng cô đừng lo, tôi sẽ cố gắng...”, Tùng Lâm cười gượng

“Không được thì thôi vậy”, Lý Kim Huyên nhẹ giọng, cô cũng không mong đợi gì nhiều. Điều mặc sư ba sao hẳn là chưa đủ kiến thức nền để có thể điều chế theo yêu cầu, đòi hỏi như vậy cũng có chút quá đáng. Rồi cô đổi chủ đề, “Anh có thể cung cấp cho tôi bao nhiêu bình Tử Kim mặc?”, nếu nói cô không quan tâm tới Tử Kim mặc là không đúng, với loại tạp mặc này cô có thể thử nghiệm thiết kế cấu vân mới, mặc dù tạp phiến hai sao đối với cô có vẻ hơi thấp.

“Một tuần năm bình, nhiều hơn không được. Có điều năm bình này là tạp mặc cao năng lượng ba sao tính chất tốt hơn Tử Kim mặc nhiều, tôi vẫn chưa bán loại tạp mặc này ra ngoài nhưng chắc sẽ sớm thôi”, Tùng Lâm cân nhắc một lát rồi nói. Không phải hắn không muốn đưa cho Lý Kim Huyên nhiều hơn mà là hắn còn phải đi học nữa, và, nhờ lời của cô lúc nãy đã cho hắn một hồi chuông cảnh tỉnh. Hắn nhận ra rằng muốn trở thành cường giả trong lĩnh vực điều mặc mà chỉ đi theo con đường có sẵn là không thể nào thành công được, chỉ có phát triển tự thân, nâng cao năng lực nền thì tự bản thân hắn chính là một nguồn công thức vô cùng tận, một tài nguyên vô giá quý hơn bất kỳ một quyển sách công thức nào

“Được”, Lý Kim Huyên đáp ứng một tiếng. Nhìn vào đôi mắt sáng ngời của Tùng Lâm bất giác cô cũng cảm thấy dòng máu trong người nóng lên. Chế tạp sư cũng như điều mặc sư, muốn trở thành cường giả là không thể nào thiếu sự nghiên cứu học hỏi và sáng tạo đấy. Cô cảm giác, người thanh niên trước mặt có khả năng sẽ trở thành một điều mặc sư vĩ đại sau này. Và cô cũng không muốn mình thua kém

Cùng lúc đó, tại khu vực mà lúc trước Tùng Lâm được Lý Kim Huyên cứu, một đám tạp tu bốn sao cơ hồ lật tung cả khu này khiến những người sống ở đây kinh hãi vô cùng. Nếu lúc nãy Lý Kim Huyên không đưa Tùng Lâm đi sớm thì đã gặp họa rồi. Đương nhiên bây giờ mới đến tìm thì bọn họ chỉ tốn công vô ích mà thôi.

“Đáng chết, lại để hắn chạy thoát”, Jeong Mun cực kỳ tức giận, sớm biết vậy hắn đã sai tạp tu bốn sao đi bắt rồi, bây giờ Tùng Lâm sẽ cẩn thận hơn nhiều muốn bắt được không phải là chuyện dễ. Hắn cũng không dám công khai bắt người ở nơi đông người, bị cảnh sát tóm vào đồn thì cho dù có cha hắn ra mặt cũng phải lột một lớp da mới ra ngoài được. Cảnh sát trưởng mới lên nghe nói liêm chính vô cùng, cũng cứng rắn vô cùng không phải dùng tiền hoặc quyền là có thể thỏa hiệp.

Jeong Mun năm nay mười tám tuổi, từ năm mười lăm tuổi hắn đã là điều mặc sư ba sao, có điều do được nuông chiều từ nhỏ, hay được kẻ xung quanh xu nịnh, lại đang trong tuổi dậy thì tâm sinh lý có nhiều thay đổi nên hắn sinh tật lúc nào không biết. Từ một người có niềm đam mê thuần túy với điều mặc, hắn bắt đầu xem nó như một công cụ để thể hiện sự tài năng của bản thân, sự hống hách tăng dần. Và có thể chính vì tâm tính đó mà suốt ba năm hắn không tiến bộ chút nào, trong bụng hắn lúc nào cũng có một luồng hỏa khí. Hôm nay bị Tùng Lâm dằn mặt hắn cảm thấy nhục nhã và tức giận cực kỳ, vốn định bắt Tùng Lâm tra tấn chút cho đỡ tức rồi thả không ngờ lại thất bại

“Hừ, Tùng Lâm, hãy đợi đấy, mọi chuyện chưa xong đâu!”, Jeong Mun gằn giọng với quyết tâm phục thù, và lần này hắn sẽ không để tuột tay nữa.

9h30 tối, khu A thành phố Sài Hà sáng rực ánh đèn, đèn từ những tòa nhà cao tầng, từ đèn đường và từ hằng hà những chiếc xe bay xẹt qua xẹt lại trên không trung. Cho dù là ở bệnh viện thì thời gian này vẫn còn rất nhiều người đi dạo trong khuôn viên hoặc ngồi tụm năm tụm ba tán gẫu với nhau. Trong phòng bệnh, mặc dù khi nãy có thêm người vào nữa nhưng lúc này chỉ còn mỗi Tùng Lâm. Lý Kim Huyên đã về từ sớm nhưng Tùng Lâm vẫn có cảm giác như cô vừa mới ở đây thôi, trong lòng hắn một sự vui sướng ngập tràn mà lẽ ra không thể nào xuất hiện với một kẻ chỉ vài giờ trước đây thôi còn kiệt lực chạy trốn khỏi tay bọn bắt cóc.

Tâm trạng của Tùng Lâm cứ lâng lâng như thế suốt mấy tiếng đồng hồ, hắn thật không ngờ lại có cơ hội được nói chuyện với người trong lòng, không những thế sau này hắn còn được hợp tác với cô ấy nữa, có khi từ từ cô ấy lại nảy sinh cảm tình với hắn không chừng...

Tưởng tượng đến đây, sực nhớ đến ngữ khí chờ mong của Lý Kim Huyên lúc hỏi về chuyện điều mặc theo yêu cầu, Tùng Lâm liền lộ vẻ nghiêm túc. Nếu như Lý Kim Huyên gặp khó khăn trong việc tìm kiếm tạp mặc thích hợp đến như vậy, hắn càng phải cố gắng nhiều hơn hòng sớm ngày được giúp đỡ cô ấy, sớm ngày đạt đến mục tiêu trở thành điều mặc sư vĩ đại của chính hắn.

Rồi hắn chợt nhớ lại tình huống nguy cấp hồi chiều, bất giác một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Hắn có thể thoát được không nghi ngờ phụ thuộc rất nhiều vào yếu tố may mắn, thử hỏi giữa rất nhiều con hẻm mà hắn lại chọn đúng lộ tuyến đến chỗ Lý Kim Huyên ngay lúc cô ấy vừa đi ra thì không phải may mắn là gì. Lý Kim Huyên đã cứu hắn không sai, nhưng chủ yếu là hắn đã chạy được đến chỗ cô ấy, do đó không thể phủ nhận công lao của mấy tấm tạp phiến mà Trần Lăng đã làm cho

Con ó tạp, năng lượng tạp ba sao thì không cần phải nói. Chỉ riêng năng lượng dự trữ đã lên tới 9500 điểm, đó là do Trần Lăng còn chưa thiết kế ra cấu vân phát huy 100% năng lượng của tạp mặc, dù vậy đã cao hơn nhiều so với năng lượng tạp ba sao thông thường (khoảng 7000-8000 điểm, loại cực phẩm mới có thể lên tới 9500 điểm), ngoài ra nó còn có khả năng hấp thu nhiệt lượng môi trường và năng lượng mặt trời để tự hồi năng lượng với tốc độ 2 điểm/phút, nghĩa là khi dùng gần hết năng lượng chỉ cần đợi khoảng ba ngày là năng lượng tràn đầy như một tấm tạp phiến ba sao mới, đây không nghi ngờ là một tính năng rất bá đạo. Vì trước đây năng lượng tạp không có tính năng này nên phải mất gần mười ngày Trần Lăng mới thiết kế ra cấu vân thích hợp.

Tiếp đến là Phản bước tạp, tấm khí lưu tạp hai sao này thì không cần phải nói, chỉ hai sao nhưng nhờ nguyên lý khác lạ dựa vào cơ chân Tùng Lâm làm cơ sở kết hợp tụ lực và phát lực gián đoạn lại có thể giúp Tùng Lâm có được tốc độ của khí lưu tạp ba sao trung cấp, mặc dù chỉ có thể sử dụng trong thời ngắn, nó cũng đã góp phần rất lớn giúp Tùng Lâm thoát nạn

Về phần tạp phiến phòng ngự, nó được gọi là Vệ toa tạp. Nói đến đây không thể không công nhận tài năng khác người của Trần Lăng. Bình thường phòng ngự tạp phiến chủ yếu có khả năng ngưng tụ một lớp màng năng lượng hình trứng che chở người sử dụng khỏi công kích từ các phương. Như vậy, lồng phòng hộ này chỉ có thể cản được công kích có cường độ ngang nó trở xuống, gặp công kích cường độ cao hơn liền bị xuyên thủng. Nhưng Vệ toa tạp thì khác, nó áp dụng phương pháp ngưng tụ màng năng lượng mật độ cao, từ bỏ khả năng che chở khắp các phương hướng để đổi lấy cường độ phòng ngự đạt đến ba sao. Do là tạp phiến lập trình sẵn nên để khả năng bảo vệ được hiệu quả Trần Lăng đã phải tích hợp cấu vân cảm biến giúp màng năng lượng mật độ cao tự động phóng ngay đến ngăn công kích của đối phương một cách chính xác. Và vì cấu vân cảm biến rất phức tạp nên y phải giản lược rất nhiều, dù vậy cũng khiến Vệ toa tạp vô hạn đến gần ba sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.