Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 252



CHƯƠNG 252: DIỆP HẢI ĐƯỜNG TÁO BẠO

Trần Dật Thần lắc đầu, rõ ràng chủ chiếc Maserati sau lưng kia cũng không phải kẻ tầm thường.

Anh có thể nhìn ra được, tất nhiên Diệp Hải Đường cũng có thể nhìn ra được.

Rất rõ ràng, Diệp Hải Đường muốn kiếm chuyện.

Một phút sau, tiếng phanh xe vang lên chói tai.

Maserati đến rồi.

Thanh niên tóc vàng tức đến nổ phổi, anh ta khoe khoang khoác lác trước mặt phụ nữ, nói muốn để Land Rover Range Rover biết ai mới là lão đại phố Hoàng Hậu, kết quả lại là, anh ta bị chiếc Land Rover Range Rover này bỏ xa mấy cây số.

Mất hết mặt mũi!

“Rầm.”

Thanh niên tóc vàng xuống xe, dập mạnh cửa xe.

Đi đến trước Land Rover Range Rover, gõ gõ cửa sổ xe.

Cửa sổ xe hạ xuống.

Khuôn mặt không cảm xúc của Diệp Hải Đường xuất hiện.

Hai mắt thanh niên tóc vàng trừng lớn, một mớ lời thô tục đã chuẩn bị sẵn, lập tức bị anh ta nuốt trở lại.

“Mỹ nữ, kỹ thuật lái xe của cô không tệ.”

Thanh niên tóc vàng thu lại nét mặt tức đến nổ phổi, đổi thành vẻ mặt vui cười.

“Cút!”

Diệp Hải Đường trả lời, luôn thẳng thắn dứt khoát như vậy.

Thanh niên tóc vàng không để bụng cười hắc hắc: “Cút? Cút đến chỗ nào?”

“Giường lớn trong phòng thượng hạng xa xỉ của Hilton, nơi đó thật sự không tệ, chúng ta cút đến đó có được không?”

“Anh chắc chắn chứ?” Khóe miệng Diệp Hải Đường nở một nụ cười trêu tức.

“Chắc chắn chắc chắn.” Thấy Diệp Hải Đường dường như có xu hướng mắc câu, thanh niên tóc vàng lập tức hưng phấn.

“Tôi rất muốn đi, nhưng tôi sợ bạn trai tôi không đồng ý.” Diệp Hải Đường thở dài.

Khóe miệng Trần Dật Thần co rút, có một dự cảm không lành.

“Bạn trai cô?” Thanh niên tóc vàng sững sờ, sau đó anh ta nhìn thấy Trần Dật Thần ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nét mặt xẹt qua một tia khinh thường.

“Mỹ nữ, cô đừng nói với tôi, thằng nhóc này chính là bạn trai của cô?”

“Thế nào, có vấn đề gì sao?” Diệp Hải Đường cười nhạt, lộ ra hai cái răng khểnh.

Thanh niên tóc vàng tặc lưỡi: “Mỹ nữ, thẩm mỹ của cô cũng kém quá rồi, sao có thể để loại người này làm bạn trai của cô chứ.”

Thanh niên tóc vàng nói xong thì đi đến bên cạnh chỗ ngồi kế bên tài xế, anh ta mở cửa xe, cà lơ phất phơ nhìn Trần Dật Thần, dùng giọng điệu ra lệnh quát: “Nhóc con, xuống xe.”

Trần Dật Thần nghiền ngẫm cười, sau đó đứng dậy, tặng vị trí cho thanh niên tóc vàng.

Tên khốn này!

Đôi mắt đẹp của Diệp Hải Đường trợn tròn, tức giận, cô ta thầm nghĩ, vậy mà Trần Dật Thần lại xuống xe thật.

“Đồ vô dụng anh cũng rất biết điều.” Thanh niên tóc vàng cười xùy một tiếng, vốn tưởng rằng phải gây khó dễ cho đồ vô dụng này mới có thể khiến anh xuống, nhưng anh ta lại không ngờ, Trần Dật Thần lại nhút nhát như vậy.

Ngay cả lời hung ác cũng không dám buông xuống một câu, chỉ ngoan ngoãn xuống xe.

Trần Dật Thần xuống xe, tất nhiên thanh niên tóc vàng chiếm vị trí của anh.

“Mỹ nữ, Hilton hay là Quân Thịnh, cô chọn…”

“Cút!” Thanh niên tóc vàng còn chưa nói hết, đã bị Diệp Hải Đường lạnh lùng cắt ngang.

Cô ta chỉ là muốn đùa Trần Dật Thần, xem phản ứng của Trần Dật Thần mà thôi, lại không ngờ Trần Dật Thần căn bản không hùa theo trò này của cô ta.

Thà rằng nhận mình nhút nhát ở trước mặt cô ta cũng không tỏ vẻ ghét bỏ cô ta chút nào.

“Mỹ nữ, cô giả vờ cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi? Tên bạn trai vô dụng kia của cô đã bị ông đây đuổi xuống xe, cô còn tỏ vẻ thanh cao ở nơi này làm gì?” Thanh niên tóc vàng nhếch miệng, rất rõ ràng, người phụ nữ trước mắt này đang chơi trò lạt mềm buộc chặt với anh ta.

“Ba tỷ! Ở cùng tôi một đêm, tôi cho cô ba tỷ.” Thanh niên tóc vàng vươn ba ngón tay, giá tiền này gấp trăm lần người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp điển hình ở trên xe anh ta vừa rồi.

Diệp Hải Đường đáng cái giá này, anh ta sống ở Thương Châu nhiều năm như vậy, còn chưa từng thấy người phụ nữ xuất sắc như Diệp Hải Đường, đúng là thanh thuỷ xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức, có thể bỏ xa mỹ nữ có khuôn mặt xinh đẹp điển hình trên xe anh ta một con phố.

“Tôi cho anh ba giây, xuống xe.”

Giọng Diệp Hải Đường ngày càng lạnh lẽo.

“Bốn tỷ rưỡi! Mỹ nữ, cái giá này chính là một số ngôi sao hạng B…”

“Ba!”

“Mỹ nữ, đừng mặt mũi…”

“Được rồi, thời gian đến rồi.”

Diệp Hải Đường đột nhiên cười lạnh, dứt khoát nhấn chân ga.

Thanh niên tóc vàng sững sờ, có chút phản ứng không kịp, Diệp Hải Đường đang muốn làm gì.

Anh ta cũng không phải nghi ngờ lâu.

Bởi vì Diệp Hải Đường dứt khoát lái Land Rover Range Rover đâm vào Maserati!

“Uỳnh” một tiếng.

Trong ánh mắt như muốn nứt ra của thanh niên tóc vàng, cánh hông thân xe của Maserati trực tiếp bị Land Rover Range Rover đâm bẹp.

Mỹ nữ có khuôn mặt xinh đẹp điển hình đứng cạnh Maserati nghẹn ngào khóc, cô ta cũng không rõ rốt cuộc sau khi thanh niên tóc vàng lên xe đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại khiến cho Land Rover Range Rover đâm vào Maserati của anh ta.

“Đồ điếm thối, cô muốn chết!” Đôi mắt thanh niên tóc vàng đỏ bừng, giận không kiềm được giơ nắm đấm đấm về phía gương mặt xinh đẹp của Diệp Hải Đường.

“Bốp.”

Nắm đấm của Diệp Hải Đường còn nhanh hơn anh ta.

Thanh niên tóc vàng ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, đầu đã nặng nề đập vào cửa sổ xe.

Diệp Hải Đường mặt không đổi sắc đạp chân ga tiếp.

Land Rover Range Rover giống như thú dữ thoát khỏi gông xiềng, đâm vào Maserati lần nữa.

“Uỳnh” một tiếng.

Maserati bị đâm lật.

Mà dường như Diệp Hải Đường vẫn chưa hả giận, lại khống chế Land Rover Range Rover chà đạp Maserati từ vị trí khác lần nữa.

Một đống rác, trực tiếp báo hỏng.

Thanh niên tóc vàng trong xe chỉ cảm thấy lòng mình đang rỉ máu, Maserati hơn mười lăm tỷ, cứ như vậy không còn rồi.

Trần Dật Thần lắc đầu, cạn lời, người phụ nữ Diệp Hải Đường này, anh nói cô ta bình tĩnh, quả thật cô ta đủ bình tĩnh, cho dù biết mình giết anh trai ruột cô ta, cô ta cũng không có phản ứng gì.

Anh nói cô ta táo bạo, cô ta cũng thật sự đủ táo bạo, cũng bởi vì bị thanh niên tóc vàng này đùa giỡn vài câu, đã lập tức đâm xe của thanh niên tóc vàng nát bét.

Diệp Hải Đường nặng nề đóng cửa xe lại, sau đó hai tay khoanh trước ngực, đứng sang một bên, chiêu này của Trần Dật Thần lại khiến cô ta rất khó chịu.

Lúc này, thanh niên tóc vàng cũng bước xuống xe.

Anh ta cũng không gây phiền phức cho Diệp Hải Đường trước, mà gọi mấy cuộc điện thoại.

Sau khi gọi điện thoại xong, lúc này mới nổi giận đùng đùng đi đến trước mặt Diệp Hải Đường.

“Đồ điếm thối, có phải cô muốn chết hay không?”

Diệp Hải Đường nhìn cũng không thèm nhìn thanh niên tóc vàng một cái.

Thanh niên tóc vàng hơi sợ sệt, anh ta cũng không dám gây phiền phức cho Diệp Hải Đường, thủ đoạn vừa rồi của Diệp Hải Đường đã chứng tỏ, anh ta không phải là đối thủ của cô ta.

“Nhóc con, đồ điếm thối này tên là gì?” Thanh niên tóc vàng lại nhìn sang Trần Dật Thần, phải bóp quả hồng mềm, anh ta thấy, Trần Dật Thần chính là quả hồng mềm, nếu không vừa rồi cũng sẽ không bị một câu nói của anh ta dọa sợ phải xuống xe.

“Tôi không biết.” Trần Dật Thần lắc đầu.

“Mẹ nó anh là bạn trai cô ta, anh có thể không biết sao?!” Thanh niên tóc vàng lên cơn giận dữ, Diệp Hải Đường khiến anh ta ăn quả đắng thì thôi đi, nhưng chỉ là một tên vô dụng mà cũng dám có thái độ như vậy với anh ta sao?

“Là bạn trai cô ta thì phải biết tên cô ta sao?” Trần Dật Thần nhíu mày.

“Anh…” Thanh niên tóc vàng nghẹn lời, nhưng anh ta vẫn nén cơn tức giận, nói: “Tôi mặc kệ anh có biết tên cô ta hay không, tóm lại, chuyện ngày hôm nay, anh phải cho tôi một lời giải thích.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.