Thương Châu rộng lớn này, điều khiến Trần Dật Thần sợ nhất, tuyệt đối không phải là mẹ vợ cay nghiệt – Lâm Như Tuệ.
Mà là bạn thân của Hạ Nhược Y, Từ Dao.
Đây là một ma nữ không hơn không kém, giống như Lâm Như Tuệ, năm đó Từ Dao cũng không đồng ý hôn sự của Từ Nhược Y và anh.
Vì để anh biết khó mà lui, Từ Dao đã vắt kiệt trí não.
Tìm cô gái khác quyến rũ anh, cho người uy hiếp anh…
Ám chiêu đều dùng.
Thậm chí đến cuối cùng, khi anh và Hạ Nhược Y bước vào động phòng, Từ Dao đích thân cầm kéo, xông vào phòng tân hôn, nói lời đe dọa Trần Dật Thần, muốn để Trần Dật Thần sau này làm một thái giám.
Trần Dật Thần của năm đó, ở trong tay của Từ Dao ăn khổ không ít.
Có điều may mắn, anh và Hạ Nhược Y kết hôn không lâu, Từ Dao sang Anh theo học tiếp văn bằng thạc sĩ ngành xã hội học.
Trần Dật Thần vì thế còn vui mừng rất lâu, muốn cô gái điên Từ Dao này, tốt nhất mãi mãi đừng trở về nữa.
Nhưng nào ngờ, Từ Dao vẫn trở về, hơn nữa còn không có dấu hiệu nào.
Trần Dật Thần chỉ đành thức dậy, không tình nguyện cùng Hạ Nhược Y gọi xe đến sân bay.
Ở cổng chờ sân bay đợi khoảng nửa tiếng, một cô gái có làn da trắng trẻo, thân hình cao ráo, đeo chiếc kính râm bản to đang kéo hành vi đi ra.
Cô gái đó chính Từ Dao.
Nhan sắc của Từ Dao không cần phải nói nhiều, có thể trở thành bạn thân của Trần Nhược Y, tuyệt đối không kém chỗ nào.
Điểm nổi bật nhất của Từ Dao chính là cô ta có đôi chân dài 1m1, siêu dài, trắng nõn, thẳng tắp, cho dù không đi giày cao gót, cô ta ở trong đám đông cũng là hạc trong bầy gà.
Tuy nhiên trên người mang theo một cỗ khí tức mạnh mẽ.
Từ Dao đi đến trước mặt Hạ Nhược Y, giơ hai tay ra, hai cô bạn thân ôm chặt lấy nhau.
“Bảo bối, tớ nhớ cậu chết đi được.” Từ Dao hung hăng hôn một cái vào má của Hạ Nhược Y.
Cái này, Trần Dật Thần đã sớm quen rồi, Từ Dao chính là cô gái có tính cách lưu manh như vậy.
Còn Hạ Nhược Y, mặt mày còn đỏ ửng, nói: “Tớ cũng nhớ cậu.”
“Vậy sao?” Từ Dao cười xấu xa, nói: “Vậy tối nay ngủ cùng tớ thì như thế nào.”
“Cậu nghiêm túc một chút có được không hả, đã lớn như vậy rồi.” Hạ Nhược Y trợn mặt lườm.
“Tớ sao không nghiêm túc, cậu ngủ cùng chồng cậu 3 năm rồi, ngủ cùng tớ một tối thì làm sao?” Từ Dao dẩu môi, nói.
“Dao, cậu còn nói linh tinh nữa, tớ sẽ không quan tâm cậu nữa đâu.”
Hạ Nhược Y giả vờ tức giận, sau khi nói xong, cô liếc nhìn Trần Dật Thần, má càng đỏ hơn, cô gái lưu manh Từ Dao này, nói chuyện đều không có kiêng kỵ, hoàn toàn không dùng não.
“Được được được, không nói nữa, nhìn dáng vẻ cô vợ nhỏ của cậu kìa.” Từ Dao lại cười hi hi, khôi phục bình thường.
“Nghe nói cậu bây giờ là người phụ trách hạng mục Ngọc Tuyền Sơn, chúc mừng nha, không ngờ rời xa tớ, cậu cũng lợi hại như vậy rồi.” Từ Dao nói.
“Không phải tớ lợi hại, là Trần Dật Thần giỏi, là anh ấy giúp tớ.” Khóe môi của Hạ Nhược Y cong lên.
“Trần Dật Thần? Nhược Y. Cậu đừng đùa, Trần Dật Thần không phải đang làm shipper, anh ta sao có thể liên quan đến Ngọc Tuyền Sơn chứ.” Từ Dao nghi ngờ nói.
“Thật đấy, không tin cậu hỏi anh ấy.” Hạ Nhược Y vội vàng kéo Trần Dật Thần ở một bên.
Trần Dật Thần còn chưa mở miệng, Từ Dao ngược lại đã mở miệng trước: “Aiya, thì ra người này là Trần Dật Thần, Nhược Y cậu không nói, tớ đều tưởng anh ta là tài xế của cậu, giống như cái chày giỗ ở một bên.”
Trần Dật Thần mặt mày đầy hắc tuyến, ma nữ Từ Dao này, tuyệt đối là cố ý.
Hạ Nhược Y đương nhiên cũng nhìn ra được, cô biết Từ Dao luôn không hợp với Trần Dật Thần, nếu như để mặc Từ Dao nói nữa, hai người sợ rằng sẽ cãi nhau ở sân bay mất, cho nên cô vội vàng mở miệng nói: “Dao, cậu không phải nói cậu đói rồi sao, chúng ta đi ăn cơm trước đi.”
Nghe thấy ăn cơm, đôi mặt tuyệt đẹp của Từ Dao bỗng sáng lên.
“Vẫn là bảo bối nhỏ của tớ quan tâm tớ, đồ ăn ở nước ngoài, đều khiến tớ ăn vào mà nôn hết rồi, từ lâu đã muốn nếm thử món ăn trong nước rồi, mau đi thôi.” Sau khi nói xong, thấy Trần Dật Thần không nhúc nhích, cô ta lườm Trần Dật Thần, không khách khí nói: “Này, anh còn ngây ra đây làm gì, qua đây kéo vali, anh không làm chẳng lẽ để Nhược Y kéo.”
Trần Dật Thần cười khổ một tiếng, ngoan ngoãn nhận lấy vali của Từ Dao.
Sau đó hai cô bạn thân đi trước mặt, Trần Dật Thần tự giác ở đằng sau.
Hai người nói chuyện rôm rả, cả đoạn đường nói nói cười cười, ở trên hành lang sân bay, hình thành một tuyến phong cách tuyệt đẹp.
“Nhược Y, cậu với Trần Dật Thần có cái đó chưa vậy?” Từ Dao hỏi.
“Cái đó?” Hạ Nhược Y ngây người, hỏi: “Cái nào?”
Từ Dao trợn mặt, nói: “Lên giường.”
Hai má của Hạ Nhược Y bỗng đỏ bừng, cô còn thật không có nghĩ đến phương diện đó.
Thấy biểu cảm này của Hạ Nhược Y, Từ Dao bỗng há to miệng: “Không phải chứ, vãi, các cậu kết hôn đã được 3 năm rồi, cậu vẫn là xử nữ!”
Má của Hạ Nhược Y lại càng đỏ hơn, yếu ớt nói: “Tớ… tớ còn chưa chuẩn bị tốt.”
“Sao có thể chứ! Đây đã không phải vấn đề chuẩn bị tốt hay không, tớ còn chưa thấy một đôi vợ chồng nào, kết hôn 3 năm mà không lên giường, Nhược Y, cậu nói thật sí, có phải phương diện đó của Trần Dật Thần có vấn đề!” Từ Dao mặt mày nghiêm túc hỏi.
“Không có!” Hạ Nhược Y vội vàng phủ nhận, mặc dù cô và Trần Dật Thần không có hành động thân mật, nhưng giữa vợ chồng, sống cùng nhau, ít nhiều vẫn có thể cảm nhận được một ít.
“Vậy chính là cậu không yêu Trần Dật Thần rồi, cậu nếu yêu, sao có thể ba năm không lên giường.” Từ Dao dẩu miệng nói.
“Dao, yêu một người thì nhất định phải lên giường sao?” Hạ Nhược Y không có chính diện trả lời, mà hỏi ngược lại.
“Phí lời, yêu một người, không lên giường còn có thể làm gì, đâu không phải trẻ con nữa.”
Hạ Nhược Y mím đôi môi đỏ mọng, không có nói nữa, cô có thể chắc chắn, bây giờ bạn thân yêu Trần Dật Thần, Trần Dật Thần… chắc cũng yêu cô.
Vậy tại sao anh không thể chủ động chứ? Lẽ nào cứ muốn cô bò lên giường của anh sao? Cái tên đầu gỗ này!
Hạ Nhược Y càng nghĩ càng xấu hổ, có điều cô cảm thấy, lần này trở về, nhất định phải nghĩ cách xử lý chuyện này, nếu không, mặt mũi của Trần Dật Thần sẽ mất hết.
Từ Dao dường như hoàn toàn không nhận ra tâm tư lúc này của Hạ Nhược Y, vẫn thao thao bất tuyệt nói: “Nhược Y, nếu cậu đã không yêu Trần Dật Thần, vậy thì nhận lúc còn sớm đá anh ta đi đi, tớ giới thiệu cho cậu mấy người bạn, bọn họ đều từng đi du học, hơn nữa điều kiện gia đình cũng không tồi, có nhà máy, có người làm thương mại xuyên quốc gia, tùy tiện một người, cũng đều mạnh hơn Trần Dật Thần gấp mười gấp trăm lần…”
“Dao, cậu nói linh tinh cái gì vậy.” Hạ Nhược Y lúc này mới phản ứng lại, Từ Dao đang nói cái gì: “Tớ sẽ không rời xa Trần Dật Thần, trừ phi, anh ấy chủ động rời xa tớ.” Hạ Nhược Y thẳng thắn nói.
“Không phải, Nhược Y, Trần Dật Thần anh ta có chỗ nào tốt chứ, xứng để cậu khăng khăng một lòng sao?” Từ Dao cay màu hỏi, cho dù trôi qua 3 năm, cô ta vẫn cảm thấy Trần Dật Thần không xứng với Hạ Nhược Y, nhất là Hạ Nhược Y bây giờ trở thành người phụ trách dự án Ngọc Tuyền Sơn, địa vị xã hội ngày sau nhất định sẽ lên cao, mà Trần Dật Thần một shipper, khoảng cách với cô, sẽ càng lúc càng lớn, giữa hai người sẽ xuất hiện khoảng cách không thể vượt qua.