Chương 1124
Thấy Frank chủ động cúi người nói xin lỗi thì Lâm Vân cũng không so đo với ông ta nữa.
“Cậu Lâm, cậu có được viên thần dược như vậy sao không bán ra bên ngoài? Nếu như cậu bán cái này ra ngoài, nhất định có thể gây chấn động toàn thế giới. Nói không chừng còn có thể trở thành người giàu nhất thế giới nữa. Hơn nữa còn có thể cứu được vô số sinh mạng.” Frank kích động nói.
Lý Trạch Lương cũng gật gù: “Đúng vậy cậu Lâm Vân. Sao lại không bán ra ngoài? Cứ cho là có bán đắt đến đâu cũng chắc chắn có người mua.”
Lâm Vân lắc đầu, cười nói: “Tham mưu Lý, viên Khư bệnh đan này điều chế rất khó. Mỗi một viên có được đều vô cùng quý giá, không thể sản xuất số lượng lớn được. Tôi chỉ cho bạn của mình, hay là người nhà thôi. Tuyệt không bán ra bên ngoài, cũng không mảy may có ý định đó.”
Lý Trạch Lương bừng tỉnh gật đầu.
“Ha ha, nói như vậy thì là tôi thực sự có phúc. Thế mà cũng được một viên. Có điều trước đó không tin cậu Lâm, lãng phí mất một viên rồi. Thật là xấu hổ, xấu hổ!” Lý Trạch Lương cười khan nói.
“Chỉ cần Tham mưu Lý giúp tôi giải quyết nhà họ Phạm thì cũng chẳng coi là lãng phí gì.” Lâm Vân mỉm cười nói.
“Ha ha, đây là chuyện tất nhiên. Yên tâm đi, tôi sẽ đích thân làm chuyện này cho cậu. Giải quyết triệt để. Hơn nữa tôi còn muốn kết giao bạn bè với cậu Lâm Vân đây. Không biết cậu Lâm Vân có bằng lòng hay là không?” Lý Trạch Lương híp mắt cười nói.
Trong lòng Lý Trạch Lương đây không phải chuyện đùa. Lâm Vân là một bậc thầy luyện đan, sợ rằng ở khắp cái đất nước này không tìm được người thứ hai. Chỉ cần giao hảo tốt với Lâm Vân, sau này Lý Trạch Lương nếu lại có bệnh gì đau ốm, hoặc là con cháu gặp nạn cũng có thể cầu thuốc một lần nữa!
Cho nên tình huống bây giờ không phải là Lâm Vân muốn kết nối quan hệ với Lý Trạch Lương mà là Lý Trạch Lương muốn kết giao với Lâm Vân!
“Dĩ nhiên!” Lâm Vân gật đầu.
Lâm Vân tất nhiên muốn cùng giao hảo với Lý Trạch Lương rồi. Có người bạn như ông ta, cũng tức là có một chỗ dựa lớn!
Ở khu Tây Nam, có ai đức cao vọng trọng hơn Lý Trạch Lương nữa? Chẳng có người thứ hai đâu!
Lâm Vân tìm đến Lý Trạch Lương còn chẳng phải là vì mối quan hệ này sao?
“Cậu Lâm đây là danh thiếp riêng của tôi. Phía trên có số điện thoại cá nhân. Cậu Lâm lúc nào muốn tôi giúp cũng đều có thể gọi điện thoại cho tôi.” Lý Trạch Lương đưa cho Lâm Vân một tấm danh thiếp.
“Được.” Lâm Vân nhận lấy tấm danh thiếp nọ.
“Tham mưu Lý, tôi còn có chút chuyện phải giải quyết, xin phép đi trước.” Lâm Vân nói.
“Được. Tôi đích thân tiễn cậu Lâm.” Lý Trạch Lương cười nói.
Người thư kí cùng hộ lý đứng bên cạnh cũng ngầm ngạc nhiên. Bình thường những người nổi tiếng có địa vị đến thăm Lý Trạch Lương, bởi vì nguyên nhân sức khỏe nên đều để cho thư kí của mình tiễn bọn họ. Hôm nay, Lý Trạch Lương lại tự mình muốn tiễn Lâm Vân, đủ để thấy Lý Trạch Lương xem trọng Lâm Vân đến mức nào.
Cứ như vậy, Lý Trạch Lương tiễn Lâm Vân ra đến cửa.
“Tham mưu Lý, tới đây được rồi.” Lâm Vân xoay người nói.
“Cậu Lâm, chuyện mà cậu nhờ cậy, tôi bây giờ sẽ đi giải quyết giúp cậu. Việc khác cứ liên lạc qua điện thoại.” Lý Trạch Lương híp mắt cười nói.
Sau khi tạm biệt Lý Trạch Lương đã thấy Bạch Hổ đứng chờ ở cửa, vội chạy đến hỏi: “Anh Vân, thế nào rồi? Thành công chứ?”
Bạch Hổ vẫn luôn đứng chờ ở bên ngoài cửa, chờ Lâm Vân cho nên anh ta không biết sự tình bên trong thế nào.