Chương 1131
Đúng lúc này, Trần Thất Thuyết nắm được sơ hở trong động tác của Lâm Vân, liền tát Lâm Vân một cái.
“Bùm!”
Lâm Vân lùi lại vài bước.
Bạch Hổ vẫn đang đứng phía sau theo dõi trận chiến, nhanh chóng bước tới hỗ trợ Lâm Vân.
“Anh Vân, để tôi hỗ trợ anh. Hai người hợp lại, nhất định có thể đánh bại ông ta.” Bạch Hổ nói.
“Không cần đâu, tôi còn có quân át chủ bài chưa dùng đến.” Lâm Vân cười cười, nét mặt không có chút nào căng thẳng.
Ngay sau đó, Lâm Vân đưa tay gỡ lấy Huyết Kiếm trên lưng.
“Đinh!”
Thanh kiếm đã được tháo vỏ.
Đây là lần đầu tiên Lâm Vân sử dụng Huyết Kiếm trong trận chiến thực tế.
“Trần Thất Thuyết, nếu ngươi có thể chết bởi Huyết Ma Kiếm của ta, thì cái chết của ngươi cũng đáng giá lắm.” Lâm Vân híp mắt nói.
Ngay sau đó, Lâm Vân dùng kiếm trực tiếp xông lên.
Con ngươi của Trần Thất Thuyết co giật dữ dội, ông ta trước giờ đều không giỏi dùng binh khí.
Nhưng kiếm đã đâm tới rồi, Trần Thất Thuyết không còn cách nào khác, đành lui về phía sau, đồng thời nhặt lấy một cây gậy bóng chày trên kệ bên cạnh, muốn dùng để cản thanh kiếm này.
“Đinh!”
Bóng chày và Huyết Kiếm tiếp xúc, cây gậy không mất bao lâu đã bị cắt làm hai. Nhưng Huyết Kiếm vẫn không dừng lại, nó tiếp tục tiến lên, xuyên thẳng tuyến phòng ngự của Trần Thất Thuyết, xuyên thằng vào ngực ông ta.
vào ngực hắn.
Trong tích tắc, máu chảy ra.
“Làm sao … sao có thể sắc bén như vậy?”
Trần Thất Thuyết tròn mắt, không ngờ thanh kiếm trong tay Lâm Vân lại có thể chém một cây gậy bóng chày dễ dàng như vậy. Sức mạnh lại còn chẳng khó khăn gì đã có thể phá vỡ lớp phòng thủ của cơ thể ông.
Ngay sau đó, Trần Thất Thuyết cúi đầu, lập tức thở dốc, thanh kiếm đã đâm thẳng vào tim của ông
Trần Thất Thuyết, cứ vậy đã mất mạng.
Lâm Vân, phút chốc hóa kẻ giết người.
Lâm Vân rút Huyết Kiếm ra, Trần Thất Thuyết cũng theo đó mà ngã xuống đất, máu chảy khắp nơi.
Điều kỳ lạ là không có bất kỳ vết máu nào lưu lại trên chiếc Huyết Kiếm này, đây thực sự là một thanh bảo kiếm
Lâm Vân ngẩng đầu lẩm bẩm: “Thạch Hàn, kẻ hại chết anh đã phải đền mạng rồi. Bây giờ anh cũng đã có thể yên nghỉ.”
Lúc này, cả khán phòng đều rơi vào sự im lặng chết chóc.
Phạm Nhật Long, Phạm Quang Đức, Trần Mỹ, và thậm chí cả những ông lớn đang có mặt ở đó cũng tái mét mặt mày.
“Chết tiệt, chú Thuyết mạnh như vậy, bị anh ta giết rồi. Sao tên ác ma này lại mạnh như vậy!” Phạm Nhật Long vừa ghen tị vừa căm hận.
Trong mắt Phạm Nhật Long, Lâm Vân đã từng là một tên con nhà giàu ba đời rác rưởi, không có năng lực và hắn ta chưa bao giờ hết coi thường Lâm Vân.