Chương 1138
“Phạm Nhật Long tao sẽ dùng con dao này cắt từng miếng từng miếng trên người mày! Đây gọi là thiên đao vạn quả, cho đến khi mày chịu nói ra thì thôi!” ánh mắt Lâm Vân lạnh đi.
Với thực lực của Lâm Vân, thì sớm đã có thể giết được Phạm Nhật Long rồi. Nhưng anh không giết hắn ngay. Bởi một đao giết chết hắn thì quá dễ dàng cho hắn rồi. Lâm Vân muốn hành hạ hắn tới khi hắn không chịu được mà chết. Còn nữa chính là, Lâm Vân muốn biết tung tích thi thể của Thạch Hàn.
“Thiên đao vạn quả?” Phạm Nhật Long căng cứng người.
Thiên đao vạn quả hay còn gọi là lăng trì, là thập đại hình tra tấn tàn khốc thời cổ đại. Lại còn là loại tàn nhẫn nhất. Cắt hơn ngàn dao, đến dao cuối cùng mới đâm vào tim người bị tra tấn. Mỗi một dao chỉ cắt đi một miếng bé bằng đầu móng tay, cho đến khi lộ xương trắng thì thôi. Từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc sẽ cần khoảng một ngày. Người bị tra tấn phải chịu nỗi đau đến chết không được sống không xong.
Những điều này, Phạm Nhật Long đều rõ ràng vô cùng.
“Bạch Hổ, ra tay.”
Lâm Vân đưa dao cho Bạch Hổ.
Bạch Hổ gật đầu một cái. Sau đó bước lên bắt đầu hành hình với Phạm Nhật Long.
Từng miếng bị cắt đi là từng tiếng kêu thảm thiết của Phạm Nhật Long không ngừng vang lên.
Quan trọng nhất chính là, trong lòng Phạm Nhật Long đã hoàn toàn tuyệt vọng. Hắn không nghĩ tới người này có thể nghịch chuyển được cục diện. Hắn biết, hắn thua Lâm Vân rồi. Hơn nữa đến tính mạng cũng bị Lâm Vân đùa bỡn trong lòng bàn tay.
“Tao nói! Tao nói!” Phạm Nhật Long chịu không được quát lớn.
“Nói!” Lâm Vân nhìn Phạm Nhật Long.
“Ngày đó sau khi mày nhảy xuống vách, chúng tao trở lại nơi đã đánh bại Thạch Hàn. Nhưng không thấy tăm hơi của nó ở đây hết!” Phạm Nhật Long cắn răng nói.
“Không thấy?!” Lâm Vân nhướn mày, vội hỏi: “Trước khi chúng mày đuổi theo tao, cậu ấy còn thở hay không?”
“Còn…con thoi thóp.” Phạm Nhật Long nói.
“Nói như vậy, Thạch Hàn rất có khả năng vẫn còn sống?” Lâm Vân mừng rỡ.
Nếu nói theo cách của Phạm Nhật Long thì Thạch Hàn rất có cơ mày còn sống! Nghĩ đến đây, trong lòng Lâm Vân liền mừng rỡ khôn cùng. Tuy chỉ là có khả năng thôi, nhưng ít nhất đây cũng là hy vọng! Nếu như Thạch Hàn không chết, vậy thì anh ta đang ở đâu? Tình trạng thế nào rồi?
“Lâm Vân, mày hỏi tao cũng nói rồi, xin mày…xin mày đừng lăng trì tao nữa!” Phạm Nhật Long nằm trên đất, mở miệng cầu xin.
“Vậy thì đổi cách khác, chém eo!” Lâm Vân nói xong, liền ngay lập tức huơ kiếm chém về phía Phạm Nhật Long.
“Phập!”
Một kiếm hạ xuống, Phạm Nhật Long bị chém thành hai nửa, chia ra từ vùng eo hông.
Chém eo cũng là một trong thập đại hình tàn khốc. Bộ phận quan trọng của con người đều tập trung ở nửa thân trên. Vậy nên sua khi bị chém thành hai khúc, thần trí vẫn còn tỉnh táo, qua một thời gian mới ngừng thở.
Trong giai đoạn trước khi tắt thở, lại phải chịu nỗi đau đớn khi cơ thể không còn lành lặn hành hạ.
“A a a! A a a!”
Phạm Nhật Long kêu thảm thiết đau đớn, thanh âm thê lương truyền khắp sảnh.