Chương 1144
Lâm Vân dừng xe ở bãi đỗ xe bên ngoài khu chung cư. Sau đó anh đi vào trong khu chung cư.
Ở cửa chung cư.
Một chiếc xeMercedes-Benz đang từ từ đi ra từ trong khu chung cư.
“Bíp bíp bíp!”
Tiếng còi xe chói tai vang lên, Lâm Vân thấy vậy lập tức bước sang bên cạnh mấy bước nhường đường cho chiếc xe đi ra. Sau đó Lâm Vân tiếp tục đi vào trong khu chung cư.
Lúc Lâm Vân đi lướt qua chiếc Mercedes này, xe đang chạy bon bon đột nhiên dừng lại.
Ngay sau đó, cửa sổ chỗ ghế phụ chậm rãi hạ xuống.
“Lâm Vân là cậu à!”
Một giọng nói khá quen thuộc vang lên.
Lâm Vân quay đầu nhìn về phía cô gái ngồi ở vị trí bên cạnh lái xe. Hóa ra Phỉ Phỉ, bạn gái thời đại học của mình!
Lâm Vân còn nhớ rõ trước khi mình được gặp ông ngoại thì đã bị Phỉ Phỉ đá, ngày thứ hai sau khi Lâm Vân nhậm chức ở công ty Thanh Dương là chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên thì đã sa thải Phỉ Phỉ và bạn trai cô ta.
Lúc đó Phỉ Phỉ còn cầu xin Lâm Vân cho cô ta một cơ hội nhưng mà Lâm Vân cũng không cho.
Từ đó về sau, Lâm Vân cũng không gặp lại cô ta nữa, đương nhiên Lâm Vân cũng không nghe ngóng gì về cô ta vì Lâm Vân không có hứng thú.
Lâm Vân triệu lần không nghĩ tới lại đụng phải cô ta ở đây!
“Phỉ Phỉ, hóa ra là cậu à, đã lâu không gặp, lúc trước cậu đá tôi vì ngồi BMV, đến bây giờ lại ngồi Mercedes. Xem ra cậu càng ngày càng lợi hại đó.”Lâm Vân trưng ra vẻ mặt tươi cười.
“Đương nhiên, lúc trước tôi rời khỏi được cậu thật quá tốt, nhưng mà tôi nghe nói Tỉnh Xuyên xong đời rồi, cậu lại thành tên nhóc nghèo hai bàn tay trắng à?” Phỉ Phỉ che miệng cười nói.
Tin Tỉnh Xuyên sụp đổ đã xuất hiện trên khắp các mặt báo, Phỉ Phỉ đương nhiên biết rồi.
Có thể nhìn ra được Phỉ Phỉ biết được Tỉnh Xuyên sụp đổ thì rất vui vẻ.
“Không sai.”Lâm Vân vẫn trưng vẻ mặt tươi cười.
Ngồi ở ghế lái là một người đàn ông trung niên béo hói đầu, ông ta quay đầu nhìn Lâm Vân vừa cười vừa nói: “Ôi, hóa ra vị này chính là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, cậu ấm của tập đoàn Tỉnh Xuyên à, cậu Lâm, ngưỡng mộ đã lâu! Ngưỡng mộ đã lâu!”
Phỉ Phỉ thấy thế lập tức vội vàng nói:
“Lâm Vân, giới thiệu một chút vị lái xa ngồi cạnh tôi đây là bạn trai của tôi, La Dũng Thành, tổng giám đốc quán rượu Thiên Quyền!”
Giọng nói của Phỉ Phỉ chứa đầy kiêu ngạo, giống như đang khoe khoang với Lâm Vân.
Lâm Vân nhìn thoáng qua sau đó cười nhạo nói:
“Phỉ Phỉ, cậu càng sống lại càng tụt lùi à, trước đây tìm tên kia, tốt xấu gì cũng là một cậu ấm trẻ tuổi, bây giờ lại tìm loại hàng này? Thật là bội phục cậu.”
Người đàn ông trung niên ngồi ở ghế lái vừa nghe lời này thì lập tức không vui.
“Thằng nhóc, mày nói cái gì đấy! Muốn chết đúng không! Mày thật sự nghĩ mà còn là cậu ấm của Tỉnh Xuyên à, mày hiện tại chẳng là cái thá gì cả, có tin ông đây có thể đập chết mày không?” Người đàn ông trung niên tức giận nói.