Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1174



Chương 1174

“Cậu… Cậu Vân, là tôi không làm tròn bổn phận! Là lỗi của tôi! Nên xử lý ra sao xin Cậu Vân phân phó!”

Trong lòng hiệu trưởng bây giờ cũng đang hoảng sợ, vừa rồi ông ta đột nhiên nhận được điện thoại của mấy vị nhân vật có tiếng tăm trong tỉnh gọi đến, sau khi đặc biệt đi hỏi thăm thì ông ta cũng đã biết thân phận kinh người của Lâm Vân.

“Đầu tiên, người đánh bạn học thì đuổi học cho tôi!”Lâm Vân lạnh giọng nói.

“Dạ dạ dạ.”

Hiệu trưởng vội vã đồng ý sau đó xoay người phân phó:

“Trường học của chúng ta tuyệt đối không dễ dàng tha thứ cho chuyện ỷ mạnh hiếp yếu, chủ nhiệm đạo đức ông lập tức làm chuyện này cho tôi, đuổi học người đánh bạn học, và thông báo toàn trường coi như một lời cảnh cáo!”

“Hiệu trưởng, ông có nhầm không thế?Tôi là vợ của chủ tịch nhà máy Chiến Thắng, chẳng lẽ ông không nhận ra tôi à? Ông lại muốn đuổi học con tôi, ông không uống lộn thuốc chứ? Có tin tôi tìm trưởng phòng Lý của phòng giáo dục và đào tạo huyện nói chuyện không hả?” Người phụ nữ trung niên lớn tiếng nói.

“Đương nhiên tôi nhận ra bà, chỉ tiếc là bà không nhận ra Cậu Vân bên cạnh tôi đây, bà có biết bà đắc tội với ai không?Nhà máy Chiến Thắng của bà so với quyền thế và sản nghiệp của cậu Lâm đây chính là chín trâu mất một sợi lông.”Hiệu trưởng lạnh lùng nói.

“Cậu ta… Cậu ta không phải là người bán hoa quả à?Hiệu trưởng ông có nhầm không?”Người phụ nữ trung niên lớn tiếng nói.

“Bán hoa quả? Ôi, vị này chính là nhà giàu số một ba tỉnh Tây Nam Bộ, chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên, chủ tịch tập đoàn Vân Thiên, Lâm Vân đấy, tài sản của cậu ấy mấy trăm nghìn tỷ, quyền thế ngập trời, nhà bà là cái thá gì so với Cậu Vân chứ?” Hiệu trưởng cười lạnh nói.

Lời này vừa nói ra thì cô giáo chủ nhiệm, người phụ nữ trung niên và Đặng Nam đều trợn tròn mắt, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh hãi.

Tin tức này giống như một quả bom tấn dội lên người bọn họ.

“Cái gì?Cậu ta là chủ tịch của tập đoàn Tỉnh Xuyên? Không thể nào! Cậu ta là người bán hoa quả mà, trước đó tôi còn mua hoa quả của cậu ta mà, hiệu trưởng nhất định là ông nhầm rồi!”Người phụ nữ trung niên hoảng sợ hô lên.

“Nhầm?Yên tâm đi.Không có khả năng nhầm.”Hiệu trưởng nói.

Nhiều nhân vật lớn như vậy gọi điện cho ông ta, nhầm sao được chứ? Tuyệt đối không có khả năng!

Đúng lúc này, điện thoại của người phụ nữ trung niên vang lên, bà ta vừa nhìn là chồng bà ta gọi điện tới.

“A lô chồng à.”Người phụ nữ trung niên nhận điện thoại.

“Anh nói cái gì?Nhà máy của chúng ta bị niêm phong vì nghi ngờ trốn thuế á? Vì… Vì đắc tội chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên á?”Người phụ nữ trung niên kêu lên.

Lúc này trong điện thoại còn vang lên tiếng chồng bà ta mắng to và chất vấn, nhưng bà ta đã không thể trả lời lại.

Sau khi cúp điện thoại, người phụ nữ trung niên ngã phịch xuống đất, trên mặt lộ vẻ tuyệt vọng.

Trời ạ, người này thật sự là chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên ư?Thật sư là nhà giàu số một Tây Nam Bộ ư?

Xong đời rồi!

Người phụ nữ trung niên biết tất cả xong đời rồi!

Lúc này Lâm Vân nhìn về phía cô chủ nhiệm lớp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.