Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1175



Chương 1175

Lúc này sắc mặt cô chủ nhiệm tái nhợt, lúc cô ta nhìn Lâm Vân đầy kính sợ.

Đùa à, đây chính là chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên, nhà giàu số một Tây Nam Bộ đấy, tổng tài sản mấy trăm nghìn tỷ là tồn tại khinh khủng đó!

“Hiệu trưởng, vị chủ nhiệm lớp này không phân biệt được đúng sai, người cặn bã như vậy làm không đáng với danh xưng giáo viên, tôi đề nghị đuổi việc, đồng thời thông báo toàn giới giáo dục không nên tuyển dụng cô ta.” Lâm Vân thản nhiên nói.

“Được được được, tôi lập tức làm ngay!”Hiệu trưởng liên tục gật đầu như gà mổ thóc.

Sau khi giáo viên chủ nhiệm nghe đến đó thì cũng ngồi phịch xuống đất, cô ta biết tiền đồ của cô ta đã chấm dứt rồi…

“Đặng Nam, nếu chuyện đã giải quyết xong rồi thì chúng ta cũng đi thôi.”Lâm Vân gọi Đặng Nam.

Lúc này, Đặng Nam vẫn còn đang sững sờ chưa phục hồi lại tinh thần được.

“Đặng Nam?”

Lâm Vân lại gọi câu nữa, lúc này Đặng Nam mới hồi phục lại tinh thần.

“Đúng đúng đúng.”Đặng Nam liên tục gật đầu.

Ngay sau đó, Đặng Nam dắt tay con trai anh ta đi theo Lâm Vân ra khỏi phòng làm việc.

“Cậu Vân, chúng tôi tiễn cậu!”

Hiệu trưởng đi cùng các quan chức cao cấp trong trường đi theo phía sau Lâm Vân, một đường tiễn ra đến tận cửa trường.

Cửa trường học.

“Lâm Vân, cậu… Cậu là chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên và Vân Thiên?”Cuối cùng Đặng Nam không nhịn được khiếp sợ trong lòng mà hỏi.

Lúc này Đặng Nam hiển nhiên cực kỳ mất tự nhiên.

Đùa gì chứ, người trước mắt này là nhà giàu số một ba tỉnh Tây Nam Bộ đó!

Tôn Nam tự hỏi lòng mình, cả đời này anh ta chưa từng được thấy một nhân vật lớn nào chứ đừng nói đến nói chuyện với nhân vật lớn như vậy.

“Không sai, chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên và Vân Thiên là một trong những thân phận của tôi.”Lâm Vân gật đầu.

“Chủ… Chủ tịch Lâm, trước đó tôi có nhiều bất kính với cậu, mong cậu đừng để bụng.”Lâm Vâncâu nệ nói.

“Ông anh, anh đừng suy nghĩ nhiều, tôi đối với bạn bè rất hiền hòa, anh cũng đừng gọi tôi là chủ tịch Lâm, gọi Lâm Vân là được rồi.” Lâm Vân vỗ vỗ vai Đặng Nam.

“Cậu coi tôi là bạn bè?” Đặng Nam không dám tin hỏi.

“Đương nhiên.”Lâm Vân cười gật đầu.

Đặng Nam nuốt một ngụm nước bọt, anh ta nằm mơ cũng không ngờ đời này anh ta có thể làm bạn với một nhân vật lớn như vậy, đây tuyệt đối là chuyện cực kỳ có thể diện.

Có thể làm bạn với nhà giàu số một ba tỉnh Tây Nam Bộ, đủ để anh ta khoe cả đời!

Đúng lúc này, một chiếc xe thương vụ dừng ở ven đường, cửa xe mở ra, có bốn người đàn ông mặc vest bước xuống.

“Chủ tịch Lâm, chúng tôi theo phân phó của tổng giám đốc Lưu mang 35 tỷ đến đây rồi.” Bốn người chào hỏi Lâm Vân.

Ngay sau đó, bốn người bê hai valy ra.

“Mở ra.”Lâm Vân nói một câu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.