Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1250



Chương 1250

Ở một nơi khác.

Thành phố Bảo Thạnh.

Khi fan của Bigo Live giành chức quán quân, Lâm Vân đã từng nói, đợi sau khi vụ giành ngôi quán quân này kết thúc, anh sẽ điều tra thời gian sao chép, ăn cắp ý tưởng của Tô Bảo Nhi.

Lâm Vân quyết định sẽ về Kim Đô một chuyến trước đã, sau đó thì sẽ towishaf Nội đích thân điều tra. Trọng vụ việc Tô Bảo Nhi đạo văn, Lâm Vân luôn cho rằng cô ấy sẽ không thể nào làm như vậy, trong vụ này chắc chắn là có uẩn khúc.

Mà nếu như vụ này không làm cho ra ngô ra khoai, Tô Bảo Nhi sẽ muôn đời mang danh ô nhục, bị người ta xem thường và sỉ nhục!

Vậy nên, Lâm Vân nhất định phải tìm ra chân tướng rõ ràng của sự việc!

Còn về Bigo Live, anh tin chắc rằng, nó sẽ không trụ được bao lâu nữa, rồi sẽ đi đến bước đường diệt vong, trừ khi có người sẵn sàng chi tiền trợ giúp.

Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại của Lâm Vân đột nhiên vang lên.

Anh nhìn màn hình, là một số lạ.

“Alo, xin hỏi là ai vậy?” Lâm Vân bấm nút nhận cuộc gọi.

“Là Lâm Vân phải không?” Đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói lạnh lẽo như truyền tới từ hố băng.

Lâm Vân có thể chắc chắn rằng mình chưa từng nghe qua giọng nói này!

“Không sai, tôi là Lâm Vân đây, ông là ai?” Lâm Vân hỏi với giọng đầy cảnh giác.

“Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Trần Nhật Thành, là chủ nhân hiện tại của gia tộc nhà họ Trần.” Giọng nói trong điện thoại trầm thấp lạnh lùng.

“Gia chủ nhà họ Trần, không biết ông gọi điện thoại cho tôi có việc gì?” Lâm Vân lạnh lùng chất vấn.

“Tôi muốn thông báo cho cậu một tin, bạn gái của cậu, Phạm Minh Tú, hiện tại đang ở trong tay tôi.” Gia chủ nhà họ Trần cười rồi nói.

“Ông nói cái gì?”

Sau khi nghe ông ta nói câu này, đồng tử của Lâm Vân đột nhiên co giật, giọng nói cũng trở nên sắc bén.

Anh có nằm mơ cũng không ngờ được rằng, bản than lại nghe được tin này.

“Gia chủ họ Trần, ông không phải đang lừa tôi đấy chứ?” Lâm Vân cố gắng kiềm chế cảm xúc, anh lên tiếng hỏi.

“Lừa cậu? Ha ha, tôi cũng chưa ngu tới mức đó. Nếu như cậu không tin, vậy thì tôi sẽ để cậu nghe thử giọng nói của cô ta nhé!” Trần Nhật Thành cười nói.

Ngay lập tức, trong điện thoại truyền đến giọng nói của Phạm Minh Tú:

“Lâm Vân, bọn chúng đang định giăng bẫy anh đó, anh cứ mặc kệ em đi, đừng quan tâm tới em!”

Sau khi nghe thấy giọng của Phạm Minh Tú, trái tim Lâm Vân như đang run lên, hai bàn tay gắt gao nắm chặt, ánh mắt lóe lên một tia nguy hiểm kinh người.

Ngay lúc này, trong điện thoại lại một lần nữa phát ra giọng nói của gia chủ nhà họ Trần.

“Lâm Vân, nếu cậu muốn đến cứu cô ta, vậy thì hãy đến gia tộc họ Trần ta để cứu đi, ta cho cậu thời gian ba ngày, nếu như quá ba ngày mà cậu vẫn không đến, thì ta sẽ gi ết chết cô ta, rồi sau đó sẽ đưa thi thể của cô ta đến trước mặt cậu!” Gia chủ nhà họ Trần nói.

“Gia chủ họ Trần, tội không tính cho cha mẹ, họa không đổ lên đầu con cái. Đây là quy định của khắp mọi nơi, ông thân là một tu sĩ, mà lại đi dùng loại thủ đoạn này, thật quá đê tiện!” Lâm Vân quát to một tiếng, giọng điệu mạnh mẽ khác thường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.