Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1260



Chương 1260

Trên đỉnh núi cách đó 1km.

“Vừa rồi cái tên đó đấu tay đôi mặc dù đã thắng, nhưng lần này là tám đánh ba, e là ba bọn họ thua chắc rồi.” Người phụ nữ mặc đồ trắng nói.

“Phải đấy, thật đáng tiếc cho ba người bọn họ.” Ông lão lắc đầu cảm thán.

Trước cổng gia tộc nhà họ Trần.

Lúc này, Lâm Vân đã xông tới trước mặt ba tên hộ pháp Hư Đan Cảnh.

Bọn họ nhìn Lâm Vân tay cầm kiếm thì cũng thi nhau lấy đao ra, chuẩn bị liều mạng quyết chiến với anh.

“Thằng ranh, chịu chết đi!”

Một trong số ba tên hộ pháp vung đao hướng về phía Lâm Vân.

“Thằng đáng chết phải là mày mới đúng!” Lâm Vân cười khẩy một tiếng.

Cùng lúc đó, anh cũng giơ thanh kiếm Xích Huyết trong tay lên rồi chém mạnh.

“Keng!”

Đi cùng với âm thanh va chạm của kim loại, thanh đao trong tay tên hộ pháp bỗng chốc bị chặt làm hai nửa. Xích huyết kiếm vẫn chưa dừng lại, lập tức chém một nhát vào cổ tên hộ pháp.

Dưới lưỡi kiếm Xích Huyết sắc bén, việc chặt đầu tên hộ pháp Hư Đan Cảnh này đơn giản như bổ một quả dưa hấu.

“Phụt!”

Đầu của tên hộ pháp bị chém bay xuống đất trong nháy mắt, người và đầu mỗi thứ một nơi!

Chỉ trong tích tắc, tên hộ pháp đó đã bị gi ết chết, thậm chí hắn ta còn chưa kịp phản ức xem chuyện gì đang xảy ra thì đã mất toi cái mạng.

Chỉ một chiêu, giết một tên, trong một giây!

Một trong tám vị hộ pháp của gia tộc nhà họ Trần đã mất mạng!

Máu tươi chảy dọc thanh kiếm Xích Huyết rồi nhỏ tí tách xuống nền đất.

Sau khi nhìn thấy cảnh này, các thành viên của gia tộc họ Trần đứng xem xung quanh đều nhác nhác ồ lên.

Bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ được rằng, chỉ trong chớp mắt, đầu của một vị hộ pháp đã bị chặt xuống, quá thể khủng khiếp!

“Người này rõ ràng cũng thuộc Hư Đan Cảnh mà, tại sao lại lợi hại như vậy chứ!”

“Ôi trời ơi, thật không thể tin được, hộ pháp Trần Tích Đạt, vậy mà lại dễ dàng bị giết vậy sao?”

Những người trong dòng họ Trần đều nhìn Lâm Vân với vẻ mặt khó tin.

Trước khi ra tay, bọn họ còn tưởng rằng, cả tám vị hộ pháp cùng động thủ, tám đánh ba thì chắc chắn sẽ đánh bại ba đối thủ Hư Đan Cảnh này một cách dễ dàng chứ?

Kết quả sau khi đánh nhau thực sự, bọn họ mới phát hiện sức mạnh của đối phương mạnh hơn trong tưởng tượng của bọn họ nhiều.

Trên đỉnh núi cách đó 1 km.

Ông lão và người phụ nữ mặc đồ trắng cũng lộ rõ vẻ kinh ngạc.

“Chỉ vừa mới đây thôi mà đã giết được đối thủ ở Hư Đan Cảnh, Lâm Vân này, cũng…cũng thật là mạnh đó chứ!” Người phụ nữ áo trắng vô cùng kinh ngạc.

“Kể cả là ta thì ta cũng không dám nói một chiêu có thể gi ết chết người ở Hư Đan Cảnh. Vậy mà thằng nhóc này, ghê gớm thật đấy!” Ông lão cũng không kìm lòng được mà cảm thán một câu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.