Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1264



Chương 1264

“Đm! Tại sao hai cái tên này cũng lợi hại vậy!”

Hai vị trưởng lão sau khi gia chiến thì đều không nhịn được mà thốt lên câu chửi thề.

Hai bọn họ vốn cho rằng đối phó với hai tên ở Hư Đan Cảnh như Thạch Hàn và Bạch Hổ có lẽ sẽ rất đơn giản.

Thật không ngờ kết quả là bọn họ đánh cũng mệt vãi cứt, mặc dù họ cũng có chiếm chút ưu thế, nhưng ưu thế chỉ là cỏn con. Trong thời gian ngắn, căn bản không đủ để phân thắng bại.

Thành viên gia tộc họ Trần đứng xem xung quanh cũng lộ rõ vẻ kinh ngạc.

“Hai cái tên này khỏe phết nhỉ, hai vị trưởng lão ra tau vậy mà cũng không làm khó được bọn họ.”

“Phải đấy.bọn họ rõ ràng là thuộc Hư Đan Cảnh, vậy mà lại có thể đánh nhau với Thực Đan Cảnh bất phân thắng bại, thật sự không hiểu nổi luôn.”

Người của gia tộc họ Trần đều đang cảm thán, bọn họ đều là tu sĩ. Dĩ nhiên hiểu rằng đối chiến vượt cấp khó khăn đến nhường nào.

Hơn nữa ngay cả tộc trưởng của gia tộc họ Trần cũng phải cảm thán: “Hai người này nếu là người của gia tộc họ Trần chúng ta thì tốt biết bao!”

Tộc trưởng gia tộc họ Trần hạ quyết tâm, đợi sau khi giải quyết xong Lâm Vân, lão sẽ nhìn xem liệu có thể chiêu mộ hai người này vào gia tộc họ Trần không.

Trên đỉnh núi cách đó một nghìn mét.

“Hai người trợ giúp Lâm Vân. Vậy mà có thể ngăn cản được hai người Đan Cảnh thủ? Thật sự rất lợi hại!” Ông lão nhìn nơi giao chiến, cảm thán không thôi.

“Cho dù lão tộc trưởng của gia tộc họ Trần có lôi kéo hai người này, nhưng tộc trưởng của gia tộc họ Trần là Kim Đan cảnh, chẳng lẽ Lâm Vân muốn lấy sức mạnh của Hư Đan cảnh để đi đánh Kim Đan cảnh? Đây không phải là chuyện hoang đường à?” Vẻ mặt người phụ nữ áo trắng lộ vẻ khó hiểu.

Bọn họ biết rõ màn kịch quan trọng là Lâm Vân đối chiến với tộc trưởng gia tộc họ Trần!

Ông lão gật đầu: “Đúng vậy, Hư Đan đánh Kim Đan, thực sự là tự đâm đầu vào chỗ chết, nếu đánh nhau thật, tộc trưởng của gia tộc họ Trần chỉ cần một chiêu là có thể lấy mạng Lâm Vân, đây là điều không thể nghi ngờ.”

Trên sân.

Tộc trưởng của gia tộc họ Trần nhìn Lâm Vân.

“Nhóc con, ngày này năm sau là ngày giỗ của mi, có lời nào muốn nói thì nói ra đi!” Hai tay tộc trưởng gia tộc họ Trần để trong tư thế thách thức.

Hiển nhiên tộc trưởng gia tộc họ Trần chăn bản không coi Lâm Vân ra gì, dù sao lão cũng là cường giả Kim Đan!

Lâm Vân cười lạnh một tiếng: “Chỉ sợ ông sai rồi, chắc là ông cũng có di ngôn, mau nói ra đi.”

“Hừ, cái đồ không biết trời cao đất rộng, sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn tự cao, hôm nay ta sẽ cho mi thấy thế nào là sức mạnh của Kim Đan cảnh!”

“Đi chết cho ta!”

Tộc trưởng gia tộc họ Trần quát to một tiếng.

Sau khi quát xong, tộc trưởng gia tộc họ Trần rút ra một thanh kiếm, một kiếm đâm về phía Lâm Vân!

Một kiếm này của tộc trưởng gia tộc họ Trần nhanh đến kinh người. Nếu là người bình thường, chỉ có thấy một đường kiếm mờ ảo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.