Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 207



Chương 207

“Không nghĩ đến ở thành phố Bảo Thạnh này của chúng ta lại ẩn giấu một nhân vật như vậy, tôi thật đúng là kiến thức hạn hẹp.

Tổng giám đốc Tô cười gượng.

“Tổng giám đốc Tô, người cháu ngoại của ông cụ Liễu Chí Trung này, tuổi tác xấp xỉ với con gái của ông, chắc hẳn cậu ấy sẽ tham dự buổi đấu giá hôm nay, nói không chừng, ông sẽ gặp được cậu ấy.” Anh Bình vừa cười vừa gật đầu.

Trong lòng tổng giám đốc Tô âm thầm hạ quyết tâm, chờ lúc nữa, ông ta nhất định phải tìm cơ hội qua làm quen với người cháu ngoại này của ông cụ Liễu Chí Trung.

Ở trong nhận thức của tổng giám đốc Tô, nếu như là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, phân lượng này hơn hẳn anh

Bình nhiều lần, hơn nữa tuổi tác còn xấp xỉ con gái ông ta.

Tổng giám đốc Tô âm thầm hạ quyết định, nhìn xem có thể tìm cơ hội làm mối con gái mình và cháu ngoại của ông cụ Liễu Chí Trung hay không.

Nếu như thành công làm mối, tổng giám đốc Tô thành công trèo lên cây cao Liễu Chí Trung này, ông ta sẽ thật sự phát đạt.

Hiện tại ông ta biết chủ tịch mới của tập đoàn Tỉnh Xuyên chính là cháu ngoại của Liễu Chí Trung.

Nhưng ông ta lại đâu biết, người cháu trai của Liễu Chí Trung này, chính là Lâm Vân mà hôm qua ông ta đã gặp mặt ở ven hồ trường đại học Bảo Thạnh.

Một bên khác.

Tổng giám đốc Tô đang cùng anh Bình tán gẫu, Lâm Vân đã đi vào bên trong hội trường.

Lưu Thần đi nhà vệ sinh, cho nên không đi theo bên người Lâm Vân.

“Ranh con, đứng lại đó cho tôi!”

Lâm Vân vừa mới đi vào bên trong hội trường, còn chưa đi được mấy bước, lại đột nhiên bị hơn mười cậu ấm xông đến vây quanh.

Lâm Vân liếc thoáng qua, dẫn đầu là anh Giang.

“Ranh con, thật đúng là oan gia ngõ hẹp, không nghĩ đến thế mà lại gặp cậu ở chỗ này.” Anh Giang đi lên phía trước một bước, trên mặt mang theo nụ cười phách lối.

“Gặp anh là trong dự liệu

Lâm Vân nhìn thoáng qua anh Giang, sau đó hời hợt trả lời một câu.

“Ranh con, ngược lại với cậu, gặp cậu ở chỗ này, tôi thật đúng là bất ngờ, người muốn đi vào nơi này, tài sản trong nhà ít nhất cũng phải có ba trăm năm mươi tỷ, chỉ dựa vào cậu cũng có tư cách đi vào đây à?” Anh Giang cười lạnh, nói.

“Vậy anh có ý gì?” Lâm Vân cười như không cười nhìn anh Giang.

“Ý tứ của tôi rất đơn giản, cậu căn bản không có tư cách vào trong này, thế mà lại xuất hiện ở đây, điều này chỉ nói lên, rõ ràng là do cậu lẻn vào!” Anh Giang khoanh tay trước ngực.

Trước đó ở trường học, anh Giang đã tra xét hồ sơ về Lâm Vân, biết gia cảnh Lâm Vân nghèo khó, tuyệt đối không có tư cách vào đây.

Thế nhưng Lâm Vân lại xuất hiện ở chỗ này, ở trong mất anh Giang chỉ có một khả năng, đó chính là Lâm Vân lén trà trộn vào đây.

Mấy cậu ấm ở bên cạnh cũng đi theo phụ họa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.