Chương 219
Bên dưới sân khấu, rất nhiều ông chủ nghe đến đó đều lên dây cót.
“Mảnh đất thứ nhất là mảnh đất miếu Thanh Sơn ở Thành Đông, giá khởi điểm là bảy tỷ, bước giá thấp nhất là ba trăm năm mươi triệu.” Người chủ trì tuyên bố.
“Tám tỷ bảy trăm năm mươi triệu! “Chín tỷ tám.
Giá không ngừng được tăng lên.
“Chủ tịch Lâm, mảnh đất này nằm ở ngoại ô, rất xa, giá trị không lớn, công ty của chúng ta không cần dùng đến.
Lưu Ba nói.
Lâm Vân gật đầu, mấy miếng đất cần giành được, trước đó Lưu Ba đã nói cho Lâm Vân biết, mảnh đất miếu Thanh Sơn ở Thành Đông này không nằm trong đó..
Khương Hùng Dũng cũng không tham dự phát giá, rõ ràng là không nhìn trúng mảnh đất này.
Cuối cùng mảnh đất này bán với giá hai mươi tám tỷ, do một công ty nhỏ ở bản địa đấu giá.
Nơi có giá trị thấp như vậy, chỉ để lại cho những người làm ăn nhỏ.
Đương nhiên, mấy công ty nhỏ chỉ có thể lấy được mấy mảnh đất giá trị thấp, bởi vì nơi tố, bọn họ căn bản không có tư cách tranh với tập đoàn Hùng Dũng và tập đoàn Tỉnh Xuyên.
Lúc này, bắt đầu bán đấu giá mảnh đất thứ hai.
“Khu đất số 12 trong khu quy hoạch, tổng diện tích là 78 mẫu, mảnh đất này có giá trị bao nhiêu, hẳn là các ông chủ ngồi đây đều đã biết, giá khởi điểm là hai mươi tám tỷ! Mỗi lần tăng thấp nhất một tỷ bảy trăm năm mươi triệu.
Người chủ trì tuyên bố.
“Chậc chậc, mảnh đất này nằm ở vị trí đắc địa bên trái khu quy hoạch, đây là mảnh đất vàng đấy.
“Không sai, giá trị của mảnh đất này rất cao.
Tập đoàn Tỉnh Xuyên và tập đoàn Hùng Dũng, chắc chắn sẽ tranh giành kịch liệt.” “Không biết cuối cùng mảnh đất này bị bên nào cướp được.” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Rất nhiều ông chủ ở đây nghe nói tới mảnh đất số 12 trong khu quy hoạch, không nhịn được bàn tán xôn xao.
Bọn họ đều có thể thấy, một cuộc tranh giành gió tanh mưa máu sắp kéo màn che ra.
“Hai mươi chín tỷ bảy trăm năm mươi triệu” “Ba mươi mốt tỷ năm trăm triệu.
“Ba mươi ba tỷ hai trăm năm mươi triệu”
Có mấy ông chủ bất động sản ở bản địa ra giá thăm dò.
Tuy bọn họ biết sau khi giá được nâng lên, bọn họ sẽ không tranh được với tập đoàn Tỉnh Xuyên và tập đoàn Hùng Dũng, nhưng lúc giá cả còn thấp, bọn họ có thể ra giá thăm dò xem.
Lâm Vân vốn đang nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe tới mảnh đất số 12 trong khu quy hoạch, cũng mở mắt ra.
Tầm quan trọng của mảnh đất này, trên đường tới đây Lưu Ba đã nói cho Lâm Vân nghe qua.
Còn Khương Hùng Dũng, ông ta vốn dựa lưng vào ghế, lúc này cũng ngồi thẳng.
“Một trăm bảy mươi lăm tỷ.
Giọng nói của người trẻ tuổi vang lên.
Mọi người tập trung nhìn, người ra giá đúng là Lâm Vân.
“Chậc chậc, chủ tịch của Tỉnh Xuyên, vừa lên tiếng đã ra giá tới tận một trăm bảy mươi lăm tỷ.