Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 269



Chương 269

“Không…!Không ai phải tôi! Không ai sai tôi hết!” Tài xế xe vận tải nghiến răng nói.

“Anh và tôi vốn không quen nhau.

Anh nói cho tôi biết, không ai sai anh, anh cảm thấy tôi sẽ tin anh sao?” Lâm Vân híp mắt tiếp tục chất vấn.

Vừa rồi Lâm Vân bảo Thạch Hàn đừng giết tài xế này, là vì Lâm Vân biết, đây tuyệt đối là một kế hoạch mưu sát.

Mà người tài xế này, chỉ là con cờ.

Lâm Vân muốn thông qua con cờ này, tìm kiếm thủ phạm phía sau.

“Cậu tin hay không thì tùy, dù sao không ai sai bảo tôi hết.

Đây là tai nạn xe cộ bình thường mà thôi.” Tài xế xe vận tải nói rất chắc chắn.

“Tai nạn xe cộ? Ồ, anh có biết hay không, anh đây là cố ý mưu sát, tội nặng nhất là tử hình” Lâm Vân híp mắt nói.

“Muốn chém muốn giết muốn róc thịt, tùy cậu.

Không có ai sai bảo tôi cả!” Tài xế xe vận tải lộ ra tươi cười nham hiểm, hoàn toàn là tư thế lợn chết không sợ bỏng nước sôi.

“Khốn nạn!”

Lâm Vân rất phẫn nộ, đấm mạnh vào mặt tài xế xe vận tải này.

Lâm Vân biết tài xế xe vận tải bày ra tư thế này, tám mươi phần trăm là đã nhận đủ phí bịt miệng, muốn anh ta nói ra người đứng phía sau, gần như là chuyện không thể.

Bởi vì tài xế xe vận tải bị trói hai tay ra sau lưng, cho nên sau khi Lâm Vân đánh một quyền, tài xế xe vận tải trực tiếp mất đi cân bằng, ngã lên trên đất.

“Con mẹ anh!”

Lâm Vân phần nộ, vừa tức giận mắng vừa xông lên, dùng chân đạp mạnh vào người tài xế xe vận tải.

Lúc này, Thạch Hàn đã đi tới.

“Cậu chủ, bạn của cậu chỉ tạm thời ngất đi thôi, cho dù bị thương ngoài da, nhưng sẽ không nguy hiểm tới tính mạng.” Thạch Hàn nói.

Lâm Vân nghe thấy lời Thạch Hàn nói, mới miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Rõ ràng là tài xế xe vận tải này nhằm vào mình, Như Tuyết chỉ bị liên lụy mà thôi, nếu Như Tuyết vì chuyện này mà có gì không hay xảy ra, Lâm Vân tuyệt đối sẽ áy náy cả đời.

“Thạch Hàn, anh cảm thấy người nào đứng phía sau vụ này?” Lâm Vân quay đầu nhìn Thạch Hàn hỏi.

“Chuyện này phải hỏi chính cậu chủ rồi, gần đây cậu đắc tội người nào, hẳn là người đó.

Thạch Hàn bình tĩnh nói..

“Khương Hùng Dũng? Có lẽ là ông ta, nhưng mà cũng chưa chắc.” Lâm Vân lẩm bẩm nói.

Người Lâm Vân hoài nghi nhất, đương nhiên là Khương Hùng Dũng.

Nhưng Lâm Vân suy nghĩ cẩn thận, gần đây mình cũng kết thù với không ít người, ví dụ như anh Giang sớm đã muốn thu thập mình, còn cả người đàn ông lái xe Audi ở trường hôm nay nữa.

Cho nên Lâm Vân không dám chắc chắn, người đứng phía sau là ai.

Lúc này, xe cấp cứu lái tới, sau khi sơ cứu đơn giản ở hiện trường xong, Như Tuyết lập tức tỉnh lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.