Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 293



Chương 293

Hiện giờ Lâm Vân và Tô Bảo Nhi đều là nhân vật nổi danh ở trường, hai bọn họ đi cạnh nhau, đương nhiên là sẽ hấp dẫn sự chú ý của người khác.

Ở trường học có rất nhiều sinh viên nhìn thấy bọn họ xong, đều không nhịn được lấy điện thoại ra lén chụp ảnh.

Hai người ngồi vào trong xe Ferrari màu đỏ, sau đó đi mất.

Trên diễn đàn của trường.

“Nhanh vào đây xem! Người giàu có lái xe Lamborghini Aventador hôm qua, vậy mà hôm nay ở cửa trường học, lên xe Ferrari của Tô Bảo Nhi hoa khôi trường ta! Ở cửa trường học có rất nhiều bạn học tận mắt nhìn thấy “Tôi là bạn học cùng lớp của chủ chiếc xe Lamborghini kia, tin tức bùng nổ, hoa khôi của trường Tô Bảo Nhi chủ động tới lớp chúng tôi tìm anh ấy.

Có cả ảnh luôn.

Sau khi hai bài đăng này xuất hiện, trực tiếp bùng nổ, không lâu sau số lượng bình luận tăng lên.

Theo hai tin này xuất hiện, trên diễn đàn của trường lại một lần nữa bùng nổ.

“Trời ạ, vậy mà hoa khôi Tô Bảo Nhi chủ động tới lớp tìm anh ta, đây là Tô Bảo Nhi kiêu ngạo lạnh lùng sao?” “Tin tức này cũng quá hot rồi? Hít drama, hít drama!” “Người anh em này cũng quá trâu bò, hôm qua mới tán một cô gái xinh đẹp.

Hôm nay lại có năng lực hấp dẫn hoa khôi của trường chủ động tìm anh ta, anh ta còn lên xe của Tô Bảo Nhi nữa.

Là muốn đi hẹn hò sao?”

Bên ngoài biệt thự nhà Tô Bảo Nhi.

“Tô Bảo Nhi, biệt thự nhà cô xa hoa thật.” Lâm Vân đánh giá một vòng.

“Phí lời, chắc chắn tốt hơn nhà của anh rồi.” Tô Bảo Nhi liếc mắt nhìn Lâm Vân một cái.

Im lặng một lát, Tô Bảo Nhi lại dặn dò: “Lâm Vân, anh nhất định phải nhớ rõ, có đôi khi cha tôi rất nóng tính, anh đi vào, phải khách sáo một xíu, dù sao anh giả vờ làm con rể của ông ấy, phải có bộ dạng giống con rể, trăm ngàn lần đừng chọc tức cha tôi.” “Yên tâm đi, ông ấy chắc chắn không tức giận.

Lâm

Thiên cười nói.

Lâm Vân và cha của Tô Bảo Nhi, từ lúc ở buổi bán đấu giá, cũng đã gặp rồi, cha Tô Bảo Nhi biết mình là chủ tịch của Tỉnh Xuyên, cháu ngoại của Liễu Chí Trung.

Cho nên Lâm Vân biết rất rõ, cha của Tô Bảo Nhi sẽ không dám tức giận với mình.

Thậm chí, Lâm Vân đều biết rõ, cha Tô Bảo Nhi bảo Tô Bảo Nhi mời mình tới đây, tám mươi phần trăm là muốn thông qua phương thức này, tác hợp mình và Tô Bảo Nhi.

Lâm Vân cười tiếp tục nói: “Ngoài ra, không phải là chúng ta giả vờ làm người yêu sao? Vậy nên chắc chắn phải giả vờ giống một chút.

Cho nên ngoan ngoãn ôm tay tôi đi.” “Hừ, anh lại được hời rồi.

Tô Bảo Nhi trừng mắt nhìn Lâm Vân một cái, sau đó ôm lấy cánh tay Lâm Vân, mở cửa ra.

“Cha à, con đã về rồi.”

Tô Bảo Nhi kéo Lâm Vân đi vào trong biệt thự.

“Đã về rồi à, cậu Lâm nhanh vào trong đi, đã chuẩn bị xong hết rồi.”

Tổng giám đốc Tô vội vàng chạy tới cửa nghênh đón, thái độ đối với Lâm Vân vô cùng nhiệt tình, trên gương mặt cũng tràn ngập tươi cười.

Trong lòng Tô Bảo Nhi tràn ngập nghi ngờ, cha cô ấy đối với Lâm Vân cũng quá nhiệt tình rồi? Nhiệt tình tới mức cô ấy cảm thấy không bình thường, hơn nữa cha còn gọi Lâm Vân là cậu Lâm?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.