Chương 302
Bên kia.
Sau khi Lâm Vân đi vào nơi cử hành hôn lễ, cô dâu và chú rể đều đứng ở cửa, hoan nghênh từng người tới tham dự hôn lễ.
Lâm Vân liếc mắt nhìn Trần Tuyết My.
Lâm Vân nhớ rõ, lúc Trần Tuyết My học trung học, cô ta vô cùng xinh đẹp.
Nhưng hiện giờ Lâm Vân gặp nhiều cô gái xinh đẹp, bây giờ lại nhìn Trần Tuyết My, Lâm Vân chỉ cảm thấy bình thường, so với hoa khôi của trường Tô Bảo Nhì và Như Tuyết, nói về giá trị nhan sắc, khí chất, cô ta đều kém xa.
Còn chú rể, càng khiến Lâm Vân mở rộng tầm mắt, là một người đàn ông trung niên vừa béo lại vừa xấu! Làm Thiên không ngờ tới, Trần Tuyết My sẽ tìm một người đàn ông như vậy làm chồng.
“Ồ, Lâm Vân anh tới rồi! Tôi còn tưởng là anh sẽ không tới cơ.
Trần Tuyết My kinh ngạc nhìn Lâm Vân.
“Đến để tỏ lòng kính trọng với thanh xuân của tôi.” Lâm Vân cười nói.
Lúc Lâm Vân nói bốn chữ “tỏ lòng kính trọng”, chú rể ở bên cạnh nhướng mày, có vẻ mất hứng.
“Trần Tuyết My, đây là ai thế, không giới thiệu cho anh à?” Chú rể nhíu mày nói.
“Vị này là mối tình đầu trung học của em, tên là Lâm
Thiên” Trần Tuyết My giới thiệu. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Mối tình đầu? Trần Tuyết My, ánh mắt em khi đó đúng là không được tốt, lại lựa chọn một tên như vậy?” Chú rể cười nói.
Lâm Vân cũng cười nói: “Trần Tuyết My, bây giờ ảnh mắt cô càng kém rồi, tìm một người chồng bộ dạng như heo?”
Chú rể này nói chuyện không khách sáo với mình, đương nhiên là Lâm Vân cũng không cần phải nể mặt ông ta.
“Cậu nói ai là heo hả?” Chú rể nghe thấy lời Lâm Vân nói, lập tức nổi giận.
“Tôi nói người nào, chẳng lẽ trong lòng người đó không biết sao?” Lâm Vân cười lạnh lùng.
“Mẹ kiếp, cậu muốn chết à?” Vẻ mặt chú rể giận dữ “Anh yêu bớt giận đi.
Hôm nay là ngày kết hôn của chúng ta, nếu quậy ầm ĩ, sẽ rất khó coi đấy.” Trần Tuyết My giữ chặt lấy chú rể.
Chú rể nghe thấy câu này xong, ngay sau đó, chủ rể nhìn Lâm Vân, lạnh giọng nói: “Nếu không vì hôm nay là ngày kết hôn của tôi, cậu dám nói chuyện với tôi như vậy, tôi đảm bảo cậu sẽ rất thảm
Trần Tuyết My cũng mở miệng nói: “Lâm Vân, chồng tôi là chủ một nhà máy, tài sản mấy chục tỷ, anh không đắc tội nổi chồng tôi đâu, anh nhanh xin lỗi chồng tôi đi, nể mặt anh là mối tình đầu của tôi, tôi sẽ bảo chồng tôi tha thứ cho anh.” “Nhận lỗi với ông ta? Ha ha, chỉ sợ ông ta còn chưa đủ tư cách.” Lâm Vân cười lắc đầu nói.
Sau khi nói xong, Lâm Vân đi thẳng vào trong khu tiệc..