Chương 330
Tất cả mọi người đều cho rằng, đi đến khiêu chiến học viện kỹ thuật Bảo Thạnh, sẽ chỉ rước lấy nhục.
Thậm chí còn có người đăng lên bài viết: “Cậu chủ Lâm muốn rửa nhục như thế nào? Đừng để rửa nhục lại biến thành nhục nhã.
Còn có người đề nghị Lâm Vân đừng đi khiêu chiến, đừng để trường đại học Bảo Thạnh bọn họ mất thể diện thêm nữa.
Đương nhiên cũng có người nói: “Mọi người đừng lo, dù sao Lâm Vân cũng chính là cậu chủ nhà giàu, nói không chừng, anh ta sẽ có biện pháp.
Năm giờ chiều, sân bóng rổ của học viện kỹ thuật Bảo Thạnh.
Nhóm người Đỗ Khang đang ở đó chơi bóng rổ, xung quanh còn có mấy em gái fan đang reo hò.
Lúc này Lâm Vân dẫn Hoàng Luân và hơn mười thành viên trong đội bóng rổ trường đại học Bảo Thạnh đến đây.
Đám người Đỗ Khang nhìn thấy nhóm Lâm Vân, trực tiếp dừng chơi bóng.
Ngay sau đó, Đỗ Khang ôm bóng, dẫn theo đồng đội của mình, vẻ mặt anh ta tươi cười đi đến chỗ Lâm Vân, vừa đi vừa cười khãy nói “Ôi chao, đây không phải là nhóm người vô dụng của trường đại học Bảo Thạnh à? Sao lại chạy đến trường chúng tôi vậy?” “Ha ha ha!
Máy đồng đội sau lưng Đỗ Khang đều đi theo cười hạ ha, tiếng cười đầy châm chọc và kiêu ngạo của người tháng.
Xung quanh sân bóng rổ.
“Đây là thành viên của đội bóng rổ trường đại học Bảo Thạnh à? Hôm qua mới thua anh Đô của chúng ta, hôm nay lại còn có mặt mũi chạy đến trường chúng ta?” “Đúng thế, bọn họ không ngại mất mặt à?
Những sinh viên học viện kỹ thuật Bảo Thạnh đứng ở xung quanh cũng nhao nhao cười rộ lên, nhất là mấy fan của Đỗ Khang, bọn họ càng thêm trào phúng..
Trong chớp mắt, Đỗ Khang đã đi đến trước mặt của Lâm Vân.
“Ranh con, đến đây làm gì? Muốn đến gây sự à?” Đỗ Khang khinh thường Lâm Vân.
“Anh cho rằng tôi giống như mấy người, không có tố chất như vậy à, đến gây chuyện ư? Chúng tôi là người văn minh, loại chuyện đến gây sự này, chúng tôi không biết làm.” Lâm Vân vừa cười vừa nói.
“Cậu…!Cậu nói chúng tôi không có tố chất?” Đỗ Khang sầm mặt lại.
“Con mẹ nó, dám chửi chúng tôi, chán sống đúng không?”
Mấy thành viên đứng sau lưng Đỗ Khang càng trực tiếp vây quanh, dáng vẻ muốn đánh Lâm Vân.
“Sao thế? Muốn đánh người à? Tôi cũng tìm người đến quay phim, nếu như mấy người xuống tay, hậu quả tự mình nghĩ đi.” Lâm Vân cười mỉa. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sau khi Đỗ Khang nghe thấy những lời Lâm Vân nói, sắc mặt anh ta càng lúc càng thêm âm trầm, anh ta không nghĩ đến, hôm qua anh ta dùng chiêu này.
Hôm nay, thế mà Lâm Vân cũng dùng nó.
“Lùi lại!” Đỗ Khang trừng mắt nhìn đồng đội của mình.
Những đồng đội kia sau khi nghe thấy, đầu tiên bọn họ giơ ngón giữa với đảm người Lâm Vân, sau đó mới lùi lại.
“Nếu các người không đến để gây sự, có chuyện gì thì nói ra xem.
Đỗ Khang nhìn chăm chăm vào Lâm Vân.
“Hôm nay tôi đến đây là để đưa thư khiêu chiến với anh.” Lâm Vân đưa một phong thư khiêu chiến cho Đỗ Khang.
Đỗ Khang nhận thư khiêu chiến, đọc qua.