Chương 378
Mạc Danh Tùng đang đứng trước bàn làm việc.
“Danh Tùng à, viện nghiên cứu Bảo Thạnh chúng ta, hiện giờ tài chính khan hiếm, không thể nuôi được quá nhiều người, cậu sớm tìm một nơi mới đi, tôi sẽ trả cho cậu hai tháng tiền lương” Viện trưởng nói.
Sau khi Mạc Danh Tùng nghe thấy vậy, đồng tử lập tức co rụt lại.
Nhưng anh ta vẫn giả bộ trấn định nói: “Viện trưởng, nếu mà tôi rời đi, nhất định là tổn thất đối với viện nghiên cứu Bảo Thạnh, ông hãy suy xét cân nhắc lại đi, bên viện nghiên cứu ở tỉnh đã ra giá bảo tôi tới đó, tôi vì bạn gái, mới ở lại thành phố Bảo Thạnh.
Viện trưởng đặt kính xuống, lạnh giọng nói: “Mạc Danh Tùng, cậu đừng giả vờ nữa, cậu có mấy cần mấy lượng, chẳng lẽ chính cậu không rõ sao? Tôi từng hỏi viện nghiên cứu ở tỉnh rồi, người ta chưa từng mời cậu
Cuối cùng sắc mặt Mạc Danh Tùng thay đổi, không có mặt mũi nói tiếp nữa.
“Tôi đã biết viện trưởng
Sau khi nói xong, Mạc Danh Tùng lập tức xoay người ra khỏi văn phòng.
Mạc Danh Tùng mới đi ra, một người đàn ông vội vàng chạy tới.
“Danh Tùng, thư ký của chủ tịch tập đoàn Tỉnh Xuyên tìm anh, bây giờ đang ở bên ngoài, hình như nói muốn ra giá cao thuê anh.” Người đàn ông nói.
Mạc Danh Tùng vốn ủ rũ, lập tức lộ ra vui mừng.
“Danh Tùng, tập đoàn Tỉnh Xuyên gia nghiệp lớn, có tiến lại có quyền, vậy mà bọn họ chủ động tới tìm anh, đúng là khiến người ta hâm mộ.” Người đàn ông nói.
“Tôi tài giỏi như vậy, không sợ không có nơi để đi.” Mạc Danh Tùng cười nói.
Rất nhanh, Mạc Danh Tùng đã gặp được thư ký.
“Anh Mạc Danh Tùng, chủ tịch của chúng tôi nói muốn gặp riêng anh, tự mình nói chuyện với anh.
Thư ký nói với
Mạc Danh Tùng.
“Được được được!” Mạc Danh Tùng vui sướng vội vàng gật đầu.
Đương nhiên là Mạc Danh Tùng biết tập đoàn Tỉnh Xuyên là tập đoàn lớn cỡ nào, có thể đi vào tập đoàn này làm việc, tuyệt đối là chuyện rất có mặt mũi.
Đương nhiên, lúc này Mạc Danh Tùng không biết, chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên là Lâm
Vân.
Cao ốc Tỉnh Xuyên.
Mạc Danh Tùng đi theo thư ký, đi tới trước văn phòng của chủ tịch.
Mạc Danh Tùng có vẻ vô cùng kích động, có thể khiến chủ tịch của Tỉnh Xuyên tự mình gặp anh ta, điều này khiến anh ta cảm thấy rất có mặt mũi.
“Anh Mạc, mời đi theo tôi.” Thư ký dẫn Mạc Danh Tùng, đi thẳng vào trong văn phòng.
Sau khi Mạc Danh Tùng tiến vào văn phòng của chủ tịch, liếc mắt một cái đã nhận ra Lâm Vân ngồi trước bàn làm việc.
“Là là…!Là anh
Đôi mắt Mạc Danh Tùng trợn to, trong mắt tràn ngập khiếp sợ và kinh ngạc.
Chuyện ngày hôm qua, Mạc Danh Tùng còn nhớ rất rõ, đương nhiên là anh ta nhận ra Lâm Vân.
“Không sai, là tôi.” Lâm Vân cười nói.