Chương 384
“Đến bây giờ, cô vẫn tin tưởng vững chắc anh ta không phải là người vì tiền mà kh lưng sao? Video clip kia là thật hay giả, cô đi hỏi bạn trai thanh cao trong mắt cô chẳng phải sẽ biết rồi sao?” Lâm Vân cười lắc đầu.
“Yên tâm, tôi đã kiểm tra video clip này là thật hay giả, đợi tôi kiểm tra xong, tôi nhất định sẽ lấy tội danh bịa đặt tới tìm anh” Mai Tường Vân nói.
“Được thôi, kiểm tra xong, cô sẽ biết là thật hay giả rồi.” Lâm Vân cười nói.
“Chẳng muốn nói lời vô nghĩa với anh nữa.
Tôi còn có việc gấp
Sau khi Mai Tường Vân nói xong, lập tức đi vào trong bệnh viện.
Sau khi vào bệnh viện, Mai Tường Vân lập tức gọi điện trước, sau đó đến trước một phòng bệnh.
Bên ngoài phòng bệnh.
“Huyền Anh, đây là hai mươi tám triệu chi phí phẫu thuật, chỉ mong là chị không tới muộn” Mai Tường Vân đưa một phong bì ra, giao cho một cô gái trẻ tuổi.
Nếu Lâm Vân ở đây, chỉ sợ liếc mắt một cái là nhận ra cô gái trẻ tuổi này.
Bởi vì cô gái mà Lâm Vân mới giúp ở cửa bệnh viện là cô ấy, tên trên chứng minh thư là “Chung Huyền Anh”.
“Chị Vân, đã nộp chi phí phẫu thuật rồi, phẫu thuật đã sắp bắt đầu.
Chung Huyền Anh cười nói.
“Hả? Em lấy đâu ra tiền thế?” Mai Tường Vân vô cùng kinh ngạc.
“Bác sĩ thúc giục nộp ngay, nói lại không phẫu thuật sẽ lỡ thời cơ tốt nhất, nhưng em không biết khi nào chị Vân mới tới, em chỉ có thể thử vận may, đến cửa bệnh viện xin giúp đỡ, không ngờ thật sự có người tốt bụng, cho em mượn ba mươi lăm triệu.” Chung Huyền Anh cười nói.
“Hả? Trong tình huống không biết gì về em, mà dám cho em mượn ba mươi lăm triệu, hiện giờ người tốt như vậy, không còn nhiều đầu.
Mai Tường Vân nói.
“Đúng vậy, người đàn ông kia rất tốt, chẳng những cho em mượn ba mươi lăm triệu, còn đuổi giúp em một người đàn ông trung niên nói năng lỗ mãng vũ nhục em nữa” Trên mặt Chung Huyền Anh tràn ngập tươi cười..
“Người tốt như vậy, Huyền Anh em có thể làm bạn với .người đó trước, nói không chừng còn có thể phát triển thành người yêu, người có tấm lòng tốt như vậy, bây giờ ít tới mức đáng thương, bình thường muốn tìm đều rất khó tìm được.” Mai Tường Vân cười nói.
“Chị Vân, chị đừng đùa em nữa mà” Chung Huyền Anh đỏ mặt nói.
“Được rồi, chị không đùa em nữa, Huyền Anh, em đã mượn tiền của người khác, thì nhanh đi trả cho người ta, không thể để người tốt bụng này cho rằng chúng ta là kẻ lừa đảo được” Mai Tường Vân đưa hai mươi tám triệu cho Chung Huyền Anh, nói.
“Vâng để em đưa đi trả.” Chung Huyền Anh gật đầu, sau đó chạy ra ngoài.
“Nhớ rõ nói cảm ơn với người ta.” Mai Tường Vân kêu to với bóng lưng Chung Huyền Anh.
Nếu Mai Tường Vân biết được, người tốt bụng mà Chung Huyền Anh nói là Lâm Vân, không biết cô ấy sẽ có cảm nghĩ gì.
Cửa bệnh viện.
Chung Huyền Anh tươi cười đi tới trước mặt Lâm Vân.
“Vừa rồi thật sự cảm ơn anh, bạn tôi đã đưa tiền tới rồi, đây là số tiền tôi mượn anh, bây giờ đã đủ để trả.
Chung Huyền Anh đưa tiền cho Lâm Vân.