Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 406



Chương 406

“Chủ tịch của Tỉnh Xuyên sao?” Chung Huyền Anh và viện trưởng đều ngây ra một lúc.

Ở trong mắt bọn họ, Tỉnh Xuyên là công ty lớn tập đoàn lớn trâu bò cỡ nào.

Ở trong mắt bọn họ, chủ tịch Tỉnh Xuyên là nhân vật trâu bò cỡ nào.

“Anh Lâm, ngày đó gặp anh ở bệnh viện, tôi nằm mơ cũng không nghĩ tới, anh lại là nhân vật lợi hại như vậy.

Chung Huyền Anh ngơ ngác nói.

“Chúng ta vẫn nên nói chuyện về cô nhi viện đi, cô nhi viện bị bọn họ phá thành ra như vậy, mọi người định tính thế nào.

Lâm Vân nói.

“Tầng chính đã thành phế tích, hơn nữa cô nhi viện Thanh Sơn đã xây dựng hai mươi năm, các thiết bị đã sớm cũ nát, thậm chí rất nhiều thiết bị đã không thể sử dụng.

“Thay vì tiêu tiền xây dựng lầu chính, ý nghĩ của tôi là, không bằng trực tiếp xây cô nhi viện mới, cho bọn nhỏ một nơi có điều kiện và hoàn cảnh tốt hơn, mười bảy tỷ rưỡi này đã đủ rồi.” Viện trưởng nói.

“Tôi đồng ý.

Lâm Vân gật đầu.

Ngay sau đó, trong đầu Lâm Vân lóe lên ánh sáng.

“Trái lại tôi có một ý.” Lâm Vân nói.

“Anh Lâm cứ nói.” Viện trưởng và Chung Huyền Anh đều nhìn Lâm Vân.

“Nếu muốn sửa mới, tập đoàn Tỉnh Xuyên tôi sẽ hỗ trợ chọn chỗ ở mới, ở nơi đó xây một cô nhi viện lớn hơn nữa.

Mọi chi phí sẽ do chúng tôi trả, mảnh đất hiện giờ sẽ giao cho Tỉnh Xuyên chúng tôi, thế nào?” Lâm Vân nói.

Ý nghĩ này của Lâm Vân, tuyệt đối có lợi cho hai bên.

Thứ nhất, cô nhi viện Thanh Sơn có thể không bỏ một đồng, miễn phí nhận được một cô nhi viện lớn hơn tốt hơn.

Thứ hai, Tỉnh Xuyên có năng lực đạt được mảnh đất cô nhi viện hiện giờ, lấy để khai phá một bất động sản mới.

“Cậu Lâm, mảnh đất này tôi giao luôn cho cậu là được, lần trước cậu cho chúng tôi mười bảy tỷ rưỡi, bây giờ lại giúp chúng tôi lấy được mười bảy tỷ rưỡi từ tay Khương Hùng Dũng, những số tiền này, dư dả để mua mảnh đất mới.” Viện trưởng nói.

Im lặng một lát, viện trưởng tiếp tục nói: “Còn việc xây cô nhi viện mới, chúng tôi lấy một nửa từ trong ba mươi lắm tỷ này là được rồi, đâu thể để cậu tiêu tiền?”

Cô nhi viện Thanh Sơn đã nhận được ba mươi lăm tỷ từ chỗ Lâm Vân, viện trưởng đầu thể không biết xấu hổ lại bảo Lâm Vân xây cho bọn họ một cô nhi viện mới được? Lâm Vân xua tay: “Nói lời phải giữ lời, ngay từ đầu mười bảy tỷ rưỡi là tôi quyên góp, mười bảy tỷ rưỡi vừa rồi, là Khương Hùng Dũng bồi thường cho cô nhi viện.

Lâm Vân tiếp tục nói: “Nếu tôi muốn mua mảnh đất này, ch chắn sẽ không để cô nhi viện chịu xíu thiệt thòi nào, mọi chuyện cứ định như vậy đi, chuyện xây cô nhi viện mới, sau khi tôi trở về sẽ sắp xếp.” Lâm Vân nói.

“Vậy…!Vậy tôi cảm ơn cậu Lâm, đại ân đại đức của cậu Lâm, cô nhi viện Thanh Sơn chúng tôi khó mà trả hết được.

Viện trưởng cúi người chào Lâm Vân.

Chung Huyền Anh cũng cúi người chào theo.

Bên kia, trong nhà của Mai Tường Vân.

Sau khi Mai Tường Vân bị trói trở về, vẫn luôn bị nhốt ở trong phòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.