Chương 430
Ngay sau đó, mọi người nhao nhao đứng dậy đi ra ngoài.
Bên ngoài khách sạn.
“Anh Nhân, quán karaoke mà chúng ta tới, có xa lắm không?” Có bạn học hỏi.
“Các bạn học cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị xe rồi, ba chiếc xe ở ngay bên cạnh là tôi bao, bọn họ sẽ đưa mọi người qua đó” Tôn Thiện Nhân nói.
“Anh Nhân nghĩ chu đáo thật.” “Anh Nhân uy vũ!
Mọi người nhao nhao nói.
Đối mặt với khen ngợi của mọi người, tất nhiên là Tôn Thiện Nhân vô cùng hưởng thụ..
Ngay sau đó, Tôn Thiện Nhân quay đầu nói với Trương Ngọc Anh ở bên cạnh: “Em Ngọc Anh, anh lái xe Land Rover, em đi xe của anh nhé”
Trong lúc Tôn Thiện Nhân nói chuyện, anh ta chỉ một chiếc xe Land Rover Range Rover đỗ ngay bên cạnh.
“Đương nhiên không thành vấn đề.” Trương Ngọc Anh cười đáp lại.
“Ha ha! Được!” Tôn Thiện Nhân vui vẻ cười to.
“Chậc chậc, chiếc xe Land Rover Range Rover này của anh Nhân đúng là đẹp.
“Nói đùa, xe này hơn ba tỷ rưỡi đấy, có thể không đẹp được sao?” “Không biết khi nào tôi mới lái được chiếc xe như vậy.”
Mọi người nhìn thấy chiếc xe Land Rover Range Rover của Tôn Thiện Nhân xong, đều không ngừng hâm mộ, người từng là bạn học của bọn họ, vậy mà bây giờ đã lái xe sang ba tỷ rưỡi.
Tôn Thiện Nhân nghe thấy lời mọi người nói xong, anh ta cười vuốt tóc, có vẻ rất đắc ý.
“Bộ dạng tiểu nhân đắc chí, đúng là biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.” Lâm Vân nhìn thấy một màn này xong, không khỏi lắc đầu cười mỉa
Giọng nói của Lâm Vân không to, nhưng những lời này vẫn lọt vào tại Tôn Thiện Nhân.
“Tên kia, cậu nói cái gì?” Tôn Thiện Nhân trừng Lâm Vân một cái.
“Anh Nhân anh bớt giận đi.
Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt đi lên trước hòa giải.
Các bạn học ở đây lập tức bàn tán xôn xao.
“Lâm Vân này đúng là không có mắt nhìn, hiện giờ Tôn Thiện Nhân phát đạt như vậy, cậu ta không nịnh bợ thì thôi, vậy mà dám nói với anh Nhân như thế, đây không phải là tự tìm khổ sao?” “Đúng vậy, đúng là quá ngu ngốc, cậu ta như vậy sau này còn lăn lộn trong xã hội kiểu gì?” Hoa khôi của lớp Trương Ngọc Anh cũng không nhịn được mở miệng nói: “Lâm Vân, nể mặt lúc học trung học, cậu thường xuyên hướng dẫn tôi giải đề, tôi khuyên cậu một câu, là một người đàn ông, đừng nên cứng nhắc quá, bộ dạng này của cậu, sau này ra khỏi xã hội chỉ không ngừng gặp phải trắc trở.
“Bạn học Trương Ngọc Anh, cảm ơn cậu đã quan tâm, tôi cũng tặng cậu một câu, là một cô gái, vẫn nên yêu quý bản thân mình một xíu, đừng tặng mình cho một tên cặn bã” Lâm Vân lạnh nhạt nói.
“Cậu…!Sắc mặt Trương Ngọc Anh thay đổi.
Tôn Thiện Nhân lại càng rống to: “Cậu nói ai là cặn bã, muốn chết có phải không?” “Mẹ nó! Dám mắng anh Nhân, muốn chết à?” Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh ở phía sau Tôn Thiện Nhân, lại càng muốn xông lên đánh Lâm Vân.
“Hai người bớt giận! Hôm nay là buổi liên hoan của lớp, đánh nhau thì sẽ phá hoại bầu không khí mất.
Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt vội vàng ngăn cản hai bọn họ.
“Nể mặt lớp trưởng Lý Minh Nguyệt, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, nên thức thời một chút.
Tôi đảm bảo nếu cậu còn dám nói như vậy, người nào khuyên cũng không có tác dụng đâu.