Chương 442
Sau khi tổng giám đốc Lê nói xong, ông ta lập tức ngoan ngoãn xoay người rời khỏi phòng VIP
Sau khi tổng giám đốc Lê rời đi, bầu không khí trong phòng trở nên quái dị, tất cả mọi người đều vô cùng khó hiểu nhìn Lâm Vân.
Bọn họ đều rất muốn biết, rốt cuộc chuyện này là thế nào.
Lâm Vân nở nụ cười, quay đầu nhìn về phía Tôn Thiện Nhân nói: “Lúc trước tôi từng nói rồi, ông chủ tài tài sản trên ba nghìn năm trăm tỷ mới có tư cách tới gặp tôi, không biết bây giờ cậu tin chưa?” “Chuyện này…!Chuyện này chắc chắn là ngoài ý muốn.
Chắc chắn…!Chắc chắn là tổng giám đốc Lê nhầm rồi!” Tôn Thiện Nhân lắp bắp nói, gương mặt xanh mét.
Anh ta không nguyện ý tiếp nhận một màn vừa rồi.
Đúng lúc này, nhân viên phục vụ ở bên ngoài chạy vào, giọng nói vang dội: “Chủ tịch của tập đoàn khai thác mỏ Hải Châu, Trương Quốc Hùng ở ngoài cửa xin gặp” “Cái gì? Chủ tịch của tập đoàn khai thác mỏ Hải Châu? Trời ạ, nhân vật trâu bò như vậy vậy mà cũng tới đây?”
Trong phòng VIP vốn yên tĩnh, lập tức tràn ngập tiếng bàn tán xôn xao, tất cả bạn học đều châu đầu ghé tai.
Các bạn học ở đây đều là người ở thành phố Bảo Thạnh, cho nên bọn họ biết rất rõ, vị Trương Quốc Hùng này là tỷ phú siêu giàu, ở thành phố Bảo Thạnh tuyệt đối có thể xếp vào hàng đại gia.
Những người như bọn họ, ai mà đối với tên của Trương Quốc Hùng không như sấm bên tại?
Lúc này, chủ tịch của tập đoàn khai thác mỏ Hải Châu đã đi tới.
Các bạn học trong phòng nhìn thấy nhân vật lớn như pho tượng này xong, đều có chút không đứng nổi.
Ông chủ của công ty thực phẩm Quang Hoa vừa rồi đã đủ trâu bò? Nhưng đặt trước mặt chủ tịch Trương của tập đoàn khai thác mỏ Hải Châu, thì chính là kém xa vạn dặm.
Nhân vật trâu bò như vậy, ông ta tới đây là có chuyện gì?
Trải qua chuyện của ông chủ công ty thực phẩm Quang Hoa vừa rồi, trong đầu mọi người lại sinh ra một ý nghĩ khủng bố.
Chẳng lẽ…!Chủ tịch Trương của tập đoàn khai thác mỏ Hải Châu, cũng là tới chào hỏi Lâm Vân.
Chỉ thấy gương mặt của chủ tịch Trương uy nghiêm khí độ bất phàm tiến vào phòng VIP xong, vốn là nhìn lướt qua, cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Lâm Vân, sau đó vội vàng lộ ra tươi cười, bước nhanh tới trước mặt Lâm Vân.
“Chủ tịch Lâm, cậu thực sự ở đây, tôi là chủ tịch Trương của tập đoàn khai thác mỏ Hải Châu, đặc biệt tới đây chào hỏi cậu Lâm.” Thái độ của chủ tịch Lâm vẫn vô cùng cung kính. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Một màn này, khiến trán tất cả mọi người chảy mồ hôi lạnh, đôi mắt trợn to,
Trời ạ, đường đường là chủ tịch của tập đoàn khai thác mỏ Hải Châu, vậy mà cung kính với Lâm Vân như vậy?
Mọi người sắp ngất đi vì không chịu nổi rồi.
Còn đám Tôn Thiện Nhân, gương mặt đã sớm trắng xanh vì trái tim co rút lại, đôi mắt cũng như nhìn thấy quỷ.
“À..” Lâm Vân chỉ hờ hững đáp lại chủ tịch Trương một tiếng.
Chủ tịch Trương cũng đến kính rượu, kính Lâm Vân một ly.
Sau khi bỏ ly xuống, ông ta nói: “Chủ tịch Lâm, tôi không quấy rầy nữa, tôi xin phép đi trước.
Sau khi chủ tịch Trương nói xong, ông ta lập tức xoay người rời đi.
Lúc này, nhân viên phục vụ ở ngoài cửa chạy vào, kích động không thôi nói: “Bên ngoài có một đoàn ông chủ tới, theo thứ tự là…!“Chủ tịch Chu của tập đoàn dệt Kim Cường” “Chủ tịch Vương của tập đoàn Lâm Dương.” “Chủ tịch Lưu của tập đoàn Việt Hoàng “Còn có, còn có chủ tịch Doãn của hội doanh nhân thành phố Bảo Thạnh”.