Chương 452
Ngay sau đó vệ sĩ cảm thấy nhục nhã nên liên tục ra quyền, quả đấm như mưa đánh lên người Hắc Báo, nhưng không thể tạo thành chút uy hiếp nào đối với Hắc Báo.
“Cậu đã không đánh được tôi, vậy đến lượt tôi rồi.”
Sau khi Hắc Báo nói xong, thì đột nhiên ra quyền, một tay nắm chặt lại đánh vào ngực vệ sĩ.
“Phốc!”
Vệ sĩ bị đánh bay ngược lại, đập vào ghế sofa ở bên cạnh.
Vệ sĩ ói ra hai ngụm máu xong thì trực tiếp trợn trắng mắt không còn hơi thở.
Tập trung nhìn vào, chỗ lồng ngực vệ sĩ lại bị đánh lõm xuống vài phần.
Một màn này, mấy vệ sĩ khác nhìn thấy mà hết hồn, trời a, người này quá mạnh rồi.
“Ha ha! Được lắm!”
Khương Hùng Dũng đứng bật dậy, vui sướng vỗ tay liên tục, người này mạnh hơn Trương Tuấn Kiệt nhiều.
“Ông Khương, Hắc Báo có uy danh hiển hách trong một thế hệ quyền anh ngầm ở Đông Nam Á, có danh xưng lực sĩ Kim Cang, bởi vì đánh chết một cậu chủ nhà giàu, mới không thể không chạy tới đất nước của chúng ta, tôi tin có Hắc Báo ra tay, giết chết vệ sĩ của Lâm Vân tuyệt đối không thành vấn đề.” Luật sư nói.
“Ừ” Khương Hùng Dũng cười gật đầu.
Người này lợi hại cỡ nào, ông ta đã tận mắt nhìn thấy, ông ta tin người này chắc chắn có thể giết chết vệ sĩ của Lâm Vân.
Nghĩ tới đây, trong lòng Khương Hùng Dũng là mừng như điên.
Dù sao đối với Khương Hùng Dũng hiện giờ mà nói, chuyện lớn nhất bây giờ là làm thế nào mới giết được Lâm Vân.
“Hắc Báo, từ nay về sau, cậu đi theo Khương Hùng Dũng tôi lăn lộn, phụ nữ ở chỗ tôi cậu thích chơi cứ chơi, một năm tôi sẽ cho cậu mười tỷ năm trăm triệu, không! Tiền lương mười bảy tỷ năm trăm triệu.” Khương Hùng Dũng vươn năm ngón tay với Hắc Bảo.
“Không không không! Tôi muốn ba mươi lăm tỷ.” Hắc Bảo mở miệng lên tiếng.
“Được thôi! Ba mươi lăm tỷ thì ba mươi lăm tỷ.” Lúc này Khương Hùng Dũng lập tức đồng ý.
Có tay sai mạnh như thế, ba mươi lăm tỷ Khương Hùng Dũng cũng nguyện ý, quan trọng nhất là có người này, có thể bảo người này đi thu thập vệ sĩ của Lâm Vân rôi.
“Hắc Báo ra mắt ông Khương!” Hắc Bảo thấy Khương Hùng Dũng đồng ý, lúc này lập tức chắp tay hành lễ với Khương Hùng Dũng..
“Hắc Bảo, bây giờ tôi phải cậu đi giết hai người.
Khương Hùng Dũng nói.
“Ông Khương, ông muốn Hắc Báo đi giết Lâm Vân và vệ sĩ của cậu ta sao?” Luật sư vội vàng hỏi.
“Vô nghĩa, ngoại trừ bọn họ ra, còn có thể là ai?” Khương Hùng Dũng lạnh giọng nói.
“Ông Khương, thi đấu quyền anh ngầm ở thành phố Bảo Thạnh sắp bắt đầu rồi.
Theo ý tôi, bây giờ không vội ra tay trước, đợi tới lúc thi đấu quyền anh ngầm, chúng ta ra tay lần nữa.” Luật sư nói.
Im lặng một lát, luật sư tiếp tục nói: “Nếu Lâm Vân tham dự thi đấu quyền anh ngầm, như vậy tất nhiên sẽ phái vệ sĩ của cậu ta ra sân, đến lúc đó chúng ta phải Hắc Báo ra sân, trực tiếp đánh chết vệ sĩ của Lâm Vân trên sân thi đấu, danh chính ngôn thuận, còn có thể mượn chuyện này lập uy trước mặt đám ông chủ ở thành phố Bảo Thạnh.