“Lâm Vân, anh… anh quá kích động rồi, ba của anh ta là một trong những cổ đông của chi nhánh Thanh Dương tập đoàn Hoa Đỉnh, không phải người như chúng ta có thể chọc nổi đâu!” Hoàng Mộng Di lo lắng.
Thân phận là cổ đông chi nhánh Thanh Dương của tập đoàn Hoa Đỉnh, hôm nay Lâm Vân có thể
không coi là gì, nhưng trong mắt Hoàng Mộng Di, đó tuyệt đối là một thứ vô cùng lợi hại.
Xét cho cùng, tập đoàn Hoa Đỉnh là tập đoàn siêu cấp hùng mạnh nhất Tây Nam, dù chỉ là cồ đông của một chi nhánh thì Hoàng Mộng Di cũng không thể so sánh được.
Cha Hoàng cũng nói: “Đúng vậy, Uy thiếu có thù tất báo, chàng trai, sau khi tiệc rượu kết thúc, cậu ta sẽ đến kiếm chuyện với cậu, nghe lời tôi, nhanh chóng, mau rời đi!”
“ừ, anh mau rời đi đi.
” Hoàng Mộng Di cũng lo lắng.
Hoàng Mộng Di biết Lâm Vân vừa mới ra mặt giúp cô, đương nhiên không muốn Lâm Vân vì chuyện này mà gặp rắc rối, như vậy thì lương tâm của cô sẽ không tha thử được cho mình.
“Đừng lo lắng, chỉ là một Uy thiếu nho nhỏ mà thôi, chẳng đáng cho tôi phải chú ý đâu.
” Lâm Vân cười nhẹ.
“Cậu nói cậu còn không thèm để ý đến Uy thiếu? Cậu nhóc, cậu quá kiêu ngạo rồi đó!” Cha Hoàng
không khỏi lắc đầu.
Mặc dù cha Hoàng không phải là người có mắt nhìn nhưng vẫn có khả năng đánh giá thân phận và địa vị của một người qua vẻ bề ngoài.
Theo phán đoán của ông, thân phận của Lâm Vân nhất định không khá hơn Uy thiếu.
“Đúng rồi, cô vừa nói muốn hợp tác với tập đoàn Hoa Đỉnh, có lẽ tôi có thể giúp cô.
” Lâm Vân nói với cha Hoàng Mộng Di và cô.
“Cậu? Chàng trai, cậu đừng lừa
tôi nữa, chuyện này cậu cũng không giúp được đâu.
” Cha Hoàng lắc đầu.
“Bác Hoàng, chưa chắc đâu, cháu có giúp được hay không thì chút nữa bác sẽ biết thôi.
” Lâm Vân cười nhẹ.
Lúc này, Tổng giám đốc Lưu Ba đã bước lên sân khấu phía trước.
“Đã đến lúc bắc đầu bữa tiệc rượu rồi, mời mọi người hãy nhanh chóng ngồi vào chỗ.
” Lưu Ba tuyên bố trên sân khấu buổi lễ.
Ngay sau câu nói này, các ông chủ và con của họ đang có mặt lần lượt ngồi vào bàn.
“Chàng trai, chuyện này đã kết thúc rồi, nếu như cậu hiểu được tầm quan trọng của mối quan hệ thì tôi nghĩ cậu sẽ biết phải lựa chọn như thế nào.
” Cha Hoàng nói với Lâm Vân.
Nói xong cha Hoàng dắt con gái vào bàn.
“Boss, sao vừa rồi cậu không nói với bọn họ, cậu là chủ tịch mới của chi nhánh tập đoàn Hoa Đỉnh?” Mâp tò mò hỏi.
“Mình nói ra, bọn họ cũng không nhất định tin tưởng, đợi lúc nữa thời cơ chín muồi thì họ tự nhiên biết thôi.
” Lâm Vân cười.
Cách sắp đặt chỗ ngồi, từ trước tới giờ vẫn luôn được xem trọng, người có địa vị, địa vị cao hơn đương nhiên sẽ ngồi phía trước, ngược lại thân phận và địa vị không cao thì ngồi phía sau.
Những người như Uy thiếu ngồi gần về phía trước, hắn và cha hắn đang ngồi ở một bàn ở hàng thứ hai.
Một chỗ ngồi tương đối xa trong sảnh tiệc.
.