Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 462



Chương 462

“Võ sĩ người Nhật cũng coi như lợi hại, kết quả ở trước mặt võ sĩ của ông Khương, thậm chí không có lực đánh trả, đã bị đánh chết rồi.” “Còn tưởng là võ sĩ người Nhật này sẽ lợi hại nhất hôm nay.

Không ngờ tới còn có người lợi hại hơn, thi đấu quyền anh ngầm ngày hôm nay, đúng là người mạnh xuất hiện tầng tầng lớp lớp

Khương Hùng Dũng cũng lộ ra tươi cười đắc ý.

“Cảm ơn ông chủ Quách, tôi thắng” Khương Hùng Dũng cười nói với ông chủ Quách cách đó không xa.

Ông chủ Quách của tập đoàn Tiến Minh chỉ có thể gượng cười nói: “Tiền thưởng ba trăm năm mươi tỷ này sẽ được chuyển tới ngay”

Khương Hùng Dũng gật đầu, sau đó xoay người lớn tiếng nói: “Bây giờ tôi là nhà cái, thắng võ sĩ của tôi, tiền thưởng sẽ là bảy trăm tỷ, thua thì trả bảy mươi tỷ, có người tới khiêu chiến không?”

Những lời này vừa vang lên, mọi người đều im lặng không nói.

Cho dù tiền thưởng bảy trăm tỷ cao, nhưng đám ông chủ đều thấy được bản lĩnh của Hắc Báo, không ai nguyện ý tặng không bảy mươi tỷ cộng thêm mất mặt.

Khương Hùng Dũng nhìn một vòng xong, cuối cùng dời mắt nhìn Lâm Vân.

“Lâm Vân, ân oán giữa hai chúng ta, hôm nay nên tính toán một chút đi, bây giờ tôi muốn khiêu chiến với cậu!” Khương Hùng Dũng nở nụ cười dữ tợn..

Khương Hùng Dũng muốn khiêu chiến mình, đây là chuyện nằm trong dự đoán của Lâm Vân.

Duy nhất khiến Lâm Vân bất ngờ, chính là Khương Hùng Dũng tìm được võ sĩ lợi hại như thế.

Tuy võ sĩ của Khương Hùng Dũng chỉ mới đánh một trận, nhưng thực lực đã biểu lộ không thể nghi ngờ.

“Bạch Sa, anh có thể ứng phó không?” Lâm Vân nhìn về phía Bạch Sa.

“Anh Thiên, là một võ sĩ quyền anh, lúc tới lượt tôi đi lên thì không có đường lui, tôi chỉ có thể nói, tôi sẽ dốc toàn lực.” Bạch Sa nghiêm túc nói.

Lâm Vân gật đầu, sau đó đứng dậy.

“Được! Tôi ứng chiến!”

Lâm Vân cũng biết, đối mặt với khiêu chiến của Khương Hùng Dũng, mình không có đường lui.

“Oa, chủ tịch Lâm và ông Khương sắp đấu với nhau rồi.”

“Buổi đấu giá lần trước, chủ tịch Lâm toàn thắng ông Khương, không biết bây giờ sẽ có kết quả thế nào.”

Đám ông chủ ở đây đều châu đầu ghé tai bàn tán, tất cả mọi người đều vô cùng chờ mong.

Đối với mọi người mà nói, Lâm Vân đấu với ông Khương, tuyệt đối là trò hay.

“Lâm Vân, nếu chúng ta đấu với nhau, tất nhiên là tiền đặt cược cũng phải sửa lại, cậu nói xem đúng không?” Khương Hùng Dũng cười nói.

“Ông muốn thay đổi thế nào?” Lâm Vân nhìn về phía Khương Hùng Dũng.

“Đánh cược… Một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ đi. Người thua trận phải cho đối phương một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ, thế nào?” Khương Hùng Dũng cười nói.

“Được thôi, không phải chỉ là tiền thôi sao, Lâm Vân tôi không thiếu tiền.” Lâm Vân cười nói.

Ở buổi đấu giá lần trước, Lâm Vân còn bảy nghìn tỷ, nhưng sau đó Lâm Vân lấy ba nghìn năm trăm tỷ bơm vào dự án mảnh đất số một khu bảo hộ.

Hiện giờ trong tay Lâm Vân còn khoảng ba nghìn năm trăm tỷ.

Cho nên một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ này, Lâm Vân lấy ra được!

Hơn nữa nếu Lâm Vân thiếu tiền, tiền ở công ty đều là của mình, cũng có thể hỏi ông ngoại xin tiền bất cứ lúc nào.

“Đánh cược một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.