Chương 487
“Đúng thế, bây giờ tôi đang ở khu du lịch Thanh Châu.
Lâm Vân gật đầu.
“Chủ tịch Lâm, cậu đến khu du lịch nên để tôi chào hỏi trước, tôi sẽ tự mình tiếp đãi cậu, đúng rồi chủ tịch Lâm, bây giờ cậu ở đâu? Bây giờ tôi sẽ qua đó chào hỏi cậu.
” Giọng nói của anh Bình ở trong điện thoại vô cùng cung kính.
“Bây giờ tôi ở phòng khiêu vũ số 2.
Lâm Vân lạnh nhạt nói.
“Vâng chủ tịch Lâm, tôi sẽ tới đó ngay.
Sau khi cúp điện thoại.
“Cậu vừa gọi điện thoại cho ai đấy?” Lê Tiến Minh lớn tiếng chất vấn.
“Không phải anh mới nói tới anh Bình ông chủ của khu du lịch sao? Vừa rồi là anh ta gọi điện tới.
” Lâm Vân lạnh nhạt nói.
“Anh Bình gọi điện cho anh sao? Ha ha, anh đúng là giỏi khoác lác.
” Lê Tiến Minh cười ha ha.
Mọi người xung quanh cũng cười to, bọn họ không nghĩ rằng, anh Bình sẽ gọi cho một tên nghèo túng như vậy.
“Tôi không khoác lác, anh ta chẳng những gọi điện cho tôi, còn nói sẽ lập tức tới nơi này chào hỏi tôi.
” Lâm Vân lạnh nhạt nói.
“Ha ha!”
Sau khi Lâm Vân nói xong, mọi người cười to.
Sau khi Lê Tiến Minh cười xong, anh ta lập tức nhìn về phía Lâm Vân.
“Tôi không muốn nghe anh khoác lác nữa, bây giờ tôi cho anh một đường sống, nhận lỗi với tôi, sau đó cút ra khỏi vũ hội, tôi có thể không so đo với anh.
Trong giọng nói của Lê Tiến Minh tràn ngập ý cảnh cáo.
“Tôi cũng cho anh một cơ hội cuối cùng, cút ra khỏi tầm mắt tôi, nếu không tự gánh lấy hậu quả” Lâm Vân lạnh giọng nói.
“Mẹ kiếp, hôm nay ông đây không đánh anh, anh thật sự không biết sự lợi hại của Lê Tiến Minh tôi.
” Lê Tiến Minh tức giận nói.
“Đừng ngăn cản tôi, hôm nay Lê Tiến Minh tôi phải đánh chết tên này, ai ngăn cản tôi cũng không có tác dụng.
Lê Tiến Minh vừa nói, vừa đẩy thành viên hội sinh viên ngăn cản ra, sau đó nằm chặt tay đấm về phía Lâm Vân, “Muốn ra tay sao?” Lâm Vân nheo mắt hỏi.
Ngay sau đó, Lâm Vân nhanh chóng nghiêng người sang trái, né tránh một quyền của Lê Tiến Minh.
Đồng thời Lâm Vân cầm lấy chai bia trên bàn bên cạnh.
“Choang!”
Lâm Vân không chút lưu tình đập mạnh chai bia vào đầu Lê Tiến Minh.
Chỉ trong phút chốc, trên đầu Lê Tiến Minh có máu tươi chảy ra.
“Muốn ra tay với tôi sao? Ai đánh ai cũng khó mà nói.
”
Lâm Vân híp mắt lạnh giọng nói.
“Bich!”
Mọi người xung quanh thấy Lê Tiến Minh bị đập bia vào đầu, lập tức bàn tán.