Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 609



Chương 609

“Anh Vân, chúng ta tách ra làm hai nơi sao? Chuyện này, chuyện này không được tốt lắm? Hơn nữa để anh Vân làm nhân viên vệ sinh, thế thì quá thiệt thòi đi.

Thạch Hàn nói.

Lâm Vân mỉm cười: “Thạch Hàn, tôi làm nhân viên vệ sinh, vừa hay có thể có cơ hội bước vào phòng làm việc dọn dẹp, đây sẽ là cơ hội tốt để thu thập chứng cứ, còn anh làm bảo vệ, đúng lúc có thể trông chừng cho tôi.

Tóm lại, chúng ta hai người một bộ phận, thì có thể bắt đầu từ hai hướng, chỉ có lợi mà không có hại.

“Thôi được, tôi nghe theo sự sắp xếp của anh Vân” Thạch Hàn gật đầu, anh ta cũng cảm thấy những gì Lâm Vân nói là có lý.

Tiếp theo đó, Lâm Vân trực tiếp bước vào công ty, sau khi đến cửa bày rõ mục đích đến là để ứng tuyển, liền được đưa đến bộ phận nhân sự trên lầu nộp đơn.

Lâm Vân và Thạch Hàn đều là ứng phải công việc có trình độ tương đối thấp, cũng không có yêu cầu gì về trình độ cá nhân và trình độ học vấn gì cả, nên quá trình phỏng vấn diễn ra rất thuận lợi.

Trong phòng phỏng vấn.

“Chuyện đó về tiền lương của tôi cho công việc này là bao nhiêu?” Lâm Vân lên tiếng dò hỏi.

“Lương là tám triệu bảy trăm năm mươi đồng, bao ăn không bao ở, thời gian thử việc là một tháng.

Nhân viên nhân sự phụ trách phỏng vấn không nhanh không chậm mà trả lời.

“Tám triệu bảy trăm năm mươi đồng? Thấp như vậy?”

Lâm Vân hơi kinh ngạc.

Theo như Lâm Vân biết, tiền lương của nhân viên vệ sinh mà trụ sở chính quy định là mười hai triệu hai trăm năm mười đồng, còn chi nhánh bên thành phố Bảo Thạnh của Lâm Vân cũng cho giống như vậy.

“Tôi nghe nói tiền lương của nhân viên vệ sinh bên tập đoàn Tỉnh Xuyên là mười hai triệu hai trăm năm mười đồng, sao lại là tám triệu bảy trăm năm mươi đồng?” Lâm Vân nhịn không được nói.

Mặc dù Lâm Vân đến đây làm nội ứng, căn bản anh không quan tâm về tiền lương của mình là bao nhiêu.

Thế nhưng, nơi này lại chênh lệch gần mấy triệu bạc đấy, đối với Lâm Vân mà nói anh sẽ không quan tâm, nhưng đối với những người thực sự làm nghề này thì lại là một chuyện khác.

“Cậu nhóc, nếu như cậu chế ít, thì có thể không làm, còn rất nhiều người đang chờ làm việc này, có hiểu không?” Nhân viên nhân sự không kiên nhẫn nói.

“Không, không, không, tôi làm” Lâm Vân vội vàng nói.

Nếu như Lâm Vân không làm thì sao vào làm nội ứng được đây? “Muốn làm thì bớt nói nhảm đi, sáng mai 8 giờ đến công ty báo cáo, cậu về trước đi” Nhân viên nhân sự xua tay với Lâm Vân.

Sau khi ra đến ngoài cửa công ty được một khoảng xa.

“Anh Vân, cậu là đại thiếu gia của cả một tập đoàn Tỉnh Xuyên, là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, nhưng bây giờ cậu lại chạy đến công ty con làm nhân viên vệ sinh rồi.

Nếu như những người trong công ty biết được thân phận của cậu, không biết là bọn họ sẽ nghĩ như thế nào.

Thạch Hàn cười nói.

Lâm Vân cũng cười: “Ha ha, bọn họ sẽ không biết được đâu, ít nhất là bọn họ sẽ không biết được cho đến khi tôi thu thập đủ chứng cứ.

Sáng ngày hôm sau, Lâm Vân và Thạch Hàn đến công ty báo cáo.

Thạch Hàn đến bộ phận bảo vệ báo cáo, còn Lâm Vân là đến bộ phận vệ sinh báo cáo.

Trong văn phòng bộ phận vệ sinh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.