Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 611



Chương 611

Tất nhiên là chủ quản này căn bản không biết là người ông ta đang dạy dỗ chình là đại thiếu gia của tập đoàn Tỉnh Xuyên, là cháu ngoại ruột của Liễu Chí Trung.

“Lâm Vân, anh đừng nói nữa.

Cô gái nhỏ tên Huỳnh Tuệ Mẫn ở bên cạnh kéo góc áo của Lâm Vân.

Lâm Vân suy nghĩ một chút, cũng không có phản bác.

Nói thật là đổi thành thường lệ, nếu như Lâm Vân gặp được loại người này, thì tuyệt đối sẽ tiến lên giảng cho ông ta hai cải tát thật mạnh, dạy cho ông ta biết thế nào là nói chuyện cho đàng hoàng.

Thế nhưng, với thân phận hiện tại của Lâm Vân, anh chỉ là một nhân viên vệ sinh, nếu như Lâm Vân mất đi công việc này hoặc là để bại lộ thân phận, thể thì nhiệm vụ mà ông ngoại đã giao cho mình sẽ bị thất bại.

Cho nên Lâm Vân đã chọn cách nhẫn nhịn.

“Được rồi, bây giờ tôi sẽ phân công công việc cho hai người, hai người cùng phụ trách quét dọn tầng bốn, hành lang, văn phòng, góc nhỏ như ván chân tường, cửa kính vân vân, lúc nào cũng phải giữ sạch sẽ, yêu cầu cụ thể đều có trong sổ tay công việc của hai người.” Chủ quản không kiên nhẫn nói.

Sau khi phân công nhiệm vụ tại văn phòng.

Cả hai liền chính thức bắt tay vào làm việc.

Mục đích chính của Lâm Vân đến làm việc lần này là để thu thập bằng chứng.

Nhưng hôm nay là ngày đầu tiên đến nên Lâm Vân vẫn còn chưa quen với toàn bộ công ty, nhiệm vụ của ngày hôm nay chính là làm quen với tình hình của công ty trước.

Khi bước ra khỏi văn phòng, một người đàn ông mặc quần áo vệ sinh tình cờ bắt gặp Lâm Vân.

“Hai người lạ mặt như vậy, là người mới tới đây phải không?” Người đàn ông qua loa quan sát nhìn Lâm Vân hai người.

“Đúng vậy, chúng tôi mới tới hôm nay” Lâm Vân gật đầu nói.

“Tôi tên là Phạm Mạnh Cường, cậu có thể gọi tôi là anh Cường, tôi làm vệ sinh ở đây được nửa năm rồi, nếu như hai người mới đến đây, thì tôi chính là đàn anh của hai người, nếu như có gì không hiểu có thể hỏi tôi”

Người đàn ông vừa nói vừa đưa tay ra.

“Được, vậy nếu tôi không hiểu gì thì sẽ hỏi anh.

Lâm Vân mỉm cười đưa tay ra bắt tay với anh ta.

“Đúng rồi, hai người phụ trách nhiệm dọn dẹp tầng bốn phải không?” Phạm Mạnh Cường hỏi.

“Đúng vậy, có vấn đề gì không?” Lâm Vân hỏi.

“Vậy thì hai người nhớ phải cẩn thận, tầng bốn đều là khu văn phòng của giám đốc, nếu không cẩn thận xảy ra sai sót sẽ bị mắng đẩy, đồng nghiệp phụ trách quét dọn tầng bốn trước kia chính là do không chịu nổi nữa nên mới phải từ chức.

Phạm Mạnh Cường lắc đầu cảm thán.

Lúc này, chủ quản vệ sinh từ trong văn phòng bước ra.

“Còn ở đây tán dóc cái gì, không muốn làm nữa phải không?” Chủ quản vệ sinh nghiêm mặt quát mắng.

“Người anh em, lần sau nói chuyện.” Sau khi Phạm Mạnh Cường nói xong, liền xoay người đi về khu vực làm việc của mình.

Tầng bốn.

Lâm Vân và Huỳnh Tuệ Mẫn đều bắt đầu làm việc, Lâm Vân lúc này đang lau hành lang.

“Bùm.

Ngay lúc này, xô nước đột nhiên bị hất tung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.