Chương 626
Lâm Vân nhìn qua thấy là ông ngoại gọi đến cho mình.
Tiếng nhạc ở đây đinh tai nhức óc, hiển nhiên là không thích hợp để trả lời điện thoại.
“Giám đốc Tú, tôi đi nghe một cuộc điện thoại.”
Lâm Vân vừa nói vừa đứng lên chuẩn bị đi ra ngoài nghe điện thoại.
Phạm Minh Tú đã uống say, chỉ tùy ý gật đầu.
Lâm Vân nhìn thấy Phạm Minh Tú đã say đến như vậy, Lâm Vân vẫn cảm thấy có chút không yên tâm.
Thế là Lâm Vân nhìn sang nhân viên pha chế.
“Anh à, đây là bạn gái của tôi, tôi đi ra ngoài nghe điện thoại, phiền anh chăm sóc cô ấy giúp tôi nhé, đây là tiền boa cho anh.
Lâm Vân lấy ra ba triệu năm trăm ngàn đưa tới trước mặt nhân viên pha chế.
“Không có vấn đề, người anh em Nhân viên pha chế thấy có nhiều tiền boa như vậy, tất nhiên niềm nở mà đáp ứng.
Sau khi bước ra khỏi cửa quán bar, Lâm Vân liền gọi lại cho ông ngoại.
Sau khi cuộc gọi được kết nối.
“A Vân, mọi việc đang diễn ra vẫn thuận lợi chứ?” Giọng của Liễu Chí Trung từ trong điện thoại truyền đến.
“Mọi chuyện vẫn thuận lợi, chỉ là hôm nay mới ngày đầu tiên vào công ty, còn chưa lấy được chứng cứ gì, nhưng cháu đã phát hiện ra được rất nhiều điều xấu và vấn đề trong công ty” Lâm Vân nói.
“ừ, nghe nói cháu phỏng vấn vào làm nhân viên vệ sinh, trong khoảng thời gian cháu làm nội ứng, e là sẽ thiệt thòi cho cháu rồi, nhưng cháu phải học được cách nhẫn nhịn” Liễu Chí Trung nói.
“Cháu hiểu ông ngoại.
Lâm Vân gật đầu. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Mặc dù hôm nay Lâm Vân đã chịu rất nhiều thiệt thòi, nhưng Lâm Vân vẫn có thể nhẫn nhịn được.
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Vân liền bước vào trong quầy bar.
Lâm Vân vừa đi vừa nghĩ, Phạm Minh Tú này là giám đốc nặng ký của công ty, nói không chừng có thể từ chỗ cô ấy lấy được một số bằng chứng hoặc thông tin hữu ích gì đó.
Dĩ nhiên, điều kiện trước tiên là Phạm Minh Tú phải bằng lòng.
Khi bước vào trong quán bar, Lâm Vân thoáng lắc đầu, cảm thấy có chút chóng mặt.
Lúc nãy Lâm Vân uống liên tiếp hai ly rượu whisky, sau đó còn uống một nửa ly b Bacardi.
Lúc đầu Lâm Vân còn chưa cảm giác được điều gì, nhưng đến bây giờ Lâm Vân dần dần cảm giác rượu đang bắt đầu lên đầu.
Sau khi trở lại quầy bar, Lâm Vân nhìn thấy chỗ ngồi của Phạm Minh Tú đã trở nên trống rỗng.
Lâm Vân cau mày, sau đó vội vàng lao tới trước quầy bar.
“Bạn gái của tôi đâu?” Lâm Vân hỏi nhân viên pha chế.
“Chuyện này thưa anh, cô…cô ấy..” Nhân viên pha chế tái mặt không ngừng ngập ngừng.
Nhìn thấy phản ứng này của nhân viên pha chế, Lâm Vân lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.