Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 951



Chương 951

Triệu Linh cũng vội vàng chạy tới trước mặt ông cụ rồi nói: “Ông nội, người nhà họ Phạm không phải hạng tốt đẹp gì, ông hợp tác cùng nhà họ Phạm làm gì ạ. Ông nhanh chóng dừng lại đi.”

“Linh, có nhiều thứ không đơn giản như cháu nghĩ đâu, ông hợp tác với nhà họ Phạm đương nhiên là có nguyên nhân, có kế hoạch và có ý tưởng của ông.” Ông cụ Đông lắc đầu.

Nhìn dáng vẻ này của ông cụ Đông, hiển nhiên là không đồng ý dừng lại.

“Chủ tịch Đông, nhà họ Phạm cho ông được bao nhiêu lợi ích thì Tỉnh Xuyên chúng tôi cũng có thể cho ông được như thế!” Lâm Vân nói.

“Lâm Vân, cậu vẫn còn rất trẻ, có một số việc cậu không thể hiểu được. Đây không phải vấn đề tiền bạc, chuyện này liên quan tới xu thế và chiến lược của Bộ Thương nghiệp.” Ông cụ Đông lắc đầu.

“Nói cách khác là chủ tịch Đông ngài không đồng ý đình chỉ?” Lâm Vân hỏi.

“Đúng vậy.” Ông cụ Đông gật đầu.

“Ông nội, anh ấy đã cứu cháu một mạng đấy, ông đồng ý với Lâm Vân coi như trả món nợ ân tình cho anh ấy thay cháu đi ạ.” Triệu Linh kéo tay ông nội và nũng nịu.

“Linh, nếu như là chuyện khác thì chắc chắn ông nội sẽ giúp, nhưng chuyện này thì không thương lượng gì hết.” Ông cụ Đông lắc đầu.

“Ông nội, ông… Ông làm cháu tức giận rồi!” Triệu Linh bĩu môi.

“Cháu có tức giận thì cũng không thương lượng.” Ông cụ Đông nói.

“Ông nội, ông… Sao ông lại như vậy chứ!”

Triệu Linh tức giận giẫm chân một cái, bình thường ông nội của cô cưng chiều cô nhất, cô không ngờ lần này ông nội lại kiên quyết từ chối cô như vậy.

“Linh, cháu dẫn Lâm Vân ra ngoài đi, ông còn phải làm việc.” Ông cụ Đông khoát tay.

Triệu Linh không đi mà lại thuận tay cầm lấy con dao gọt trái cây trên bàn lên.

“Ông nội, nếu ông không đáp ứng cháu, cháu… Cháu sẽ chết ngay trước mặt ông!” Triệu Linh đặt dao lên cổ, vẻ mặt quật cường.

Ông cụ Đông nhìn thấy cảnh này thì vẻ mặt lập tức thay đổi.

“Linh, cháu đừng có làm loạn.” Ông cụ Đông vội vàng đứng dậy.

“Ông nội, đừng qua đây! Nếu ông không đồng ý thì cháu sẽ chết thật cho ông xem!” Triệu Linh vừa nói vừa dùng lực, một vết máu hằn lên cổ cô ấy.

“Triệu Linh!” Cái cảnh trước mặt này khiến cho Lâm Vân giật nảy mình.

Lâm Vân không ngờ vì giúp mình mà Triệu Linh lại làm tới mức này.

“Đừng đừng đừng! Linh, ông đồng ý! Ông đồng ý mà vẫn không được hả! Cháu bỏ dao xuống mau đi, tuyệt đối đừng có làm xằng bậy mà!” Ông cụ Đông nói liên tục.

“Ông không lừa cháu chứ?” Triệu Linh cầm con dao gọt hoa quả, tiếp tục hỏi.

“Ông nội nói luôn giữ lời, ông đã bao giờ lừa cháu đâu chứ!” Ông cụ Đông vội vàng nói.

Triệu Linh nghe thấy thế thì mới bỏ dao xuống.

“Ông nội, ông phải thực hiện lời hứa đấy nhé.” Triệu Linh vừa cười vừa nói.

“Haiz, đúng là chẳng có cách nào gây khó dễ cho cháu được mà.” Ông cụ Đông thở dài một cái.

Ngay sau đó, ông cụ Đông nhìn Lâm Vân rồi nói: “Lâm Vân, tôi đồng ý với cậu, tập đoàn Triệu thị sẽ dừng hợp tác với nhà họ Phạm , dừng việc chèn ép tập đoàn Tỉnh Xuyên thông qua ưu đãi hạ giá, coi như là tôi trả lại ân tình cứu mạng cháu gái tôi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.