Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 997



 

Chương 997

“Được, vậy tối nay cô thu xếp đi, sáng mai tôi lái xe đến nhà cô đón cô.” Lâm Vân nói.

“Ừ ừ!” An Tiểu Ngọc ra sức gật đầu.

“Wow, chị gái thật là ngưỡng mộ chị, em cũng muốn đi Kim Đô.” Mặt An Tiểu Mai đầy ngưỡng mộ.

“Chị là đi làm việc, cũng không phải là đi chơi, em ngoan ngoãn ở nhà đi học biết chưa. Chị không ở thành phố Bảo Thạnh, thì em phải học cách tự chăm sóc cho bản thân.” An Tiểu Ngọc nói.

“Cũng đã thông báo xong cho cô rồi, vậy thì tôi đi trước đây.” Lâm Vân đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Lâm Vân cảm thấy, tiếp tục ở lại, sẽ chỉ càng khó xử.

“Chủ tịch  Vân, tôi tiễn anh.” An Tiểu Ngọc nói.

“Chị, để em tiễn cậu chủ Vân.” An Tiểu Mai vội vàng đứng dậy.

An Tiểu Ngọc đương nhiên sẽ không trành giành với em gái cô, chỉ dặn dò một câu phải lễ phép với Chủ tịch  Vân.

Thế là, An Tiểu Mai tiễn Lâm Vân đi xuống nhà.

Ở dưới nhà.

“Cậu chủ Vân, anh cũng đưa em đi Kim Đô đi, cầu xin anh đấy!” An Tiểu Mai nũng nịu kéo cánh tay Lâm Vân.

“An Tiểu Mai, em còn phải đi học nữa. Bây giờ không phải em đang học lớp mười hai sao, nếu muốn đến Kim Đô, vậy thì kỳ thi đại học em phải cố gắng thi được vào đại học Kim Đô.” Lâm Vân nghiêm túc nói.

Đại học Kim Đô, là trường đại học cao cấp nhất của tỉnh Tây Xuyên, đã có danh tiếc nhất định trên toàn đất nước.

“Ừm ừm! Em chắc chắn sẽ làm được!” An Tiểu Mai ra sức gật đầu, trong ánh mắt lóe lên vẻ kiên nghị.

Đây là ba mươi lăm triệu VNĐ, cầm lấy tiêu vặt, bình thường ăn ngon vào, mua vài bộ quần áo yêu thích, nhớ không được tiêu lung tung.” Lâm Vân lấy ra một xấp tiền.

Mặc dù Lâm Vân có thể thoải mái cho cô vài triệu tệ.

Thế nhưng Lâm Vân suy nghĩ, bây giờ cô đang học lớp mười hai, cô có quá nhiều tiền tiêu vặt thì cũng không nên. Dù sao thì bây giờ trọng tâm của cô, chính là phải học hành.

“Không cần đâu! Em muốn ở bên cạnh anh, cũng không phải là vì tiền của anh.” An Tiểu Mai bĩu môi nói.

“Con nhóc này đừng có cả ngày suy nghĩ bậy bạ, anh cho em tiền tiêu vặt, là vì muốn coi em là bạn, chỉ thế mà thôi.”

Lâm Vân vừa nói, vừa nhét tiền vào trong tay cô.

Sau đó, Lâm Vân quay người lên xe, sau đó lái xe rời khỏi.

An Tiểu Mai nhìn ba mươi lăm triệu VNĐ ở trong tay, trong lòng thấy ấm áp.

Mặc dù An Tiểu Mai không phải vì tiền, thế nhưng theo cô thấy, Lâm Vân có thể cho cô tiền tiêu vặt, tức là Lâm Vân vẫn để ý đến cô!

An Tiểu Mai nhìn đèn ở phía sau xe của Lâm Vân, nói lẩm bẩm: “Cậu chủ Vân, em chính là muốn làm người phụ nữ của anh!”

Sau khi Lâm Vân rời khỏi nhà của An Tiểu Ngọc, trực tiếp gọi điện thoại cho Hoàng Luânmạp, gọi anh ta đi uống rượu.

Dù sao thì Lâm Vân không về thành phố Bảo Thạnh đã một khoảng thời gian rồi, trở về rồi sao có thể không gặp người bạn tốt Hoàng Luânmạp của mình chứ?

Cho dù có bận thế nào, cũng không được quên anh em tốt!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.