Đỉnh Cấp Thiếu Niên

Chương 105: Già trước tuổi



Đỉnh Cấp Thiếu Niên chương 105. Tuấn Hào đưa Tố Tố về nhà. -Ta muốn a, cho ta đi. Đường tăng a Đường Tăng số ngươi qua Tây Vương Nữ Quốc ta biết khó chịu như thế nào rồi. Tuấn Hào đem Tố Tố vào buồng tắm thả 🛀🛀🛀🛀🛀🛀🛀🛀🛀 vào trong đó. Dội nước lạnh toàn thân. Thấy Tố Tố vẫn không đỡ vô tình đánh cái đét vào mông. Hoàn toàn là một sự sai lầm a. Đau đớn từ phía dưới giúp Tố Tố thanh tỉnh phần nào. Bớt rên rỉ, mở mắt ra, nhìn Tuấn Hào. Một trận nóng từ phía dưới truyền lên óc, trfm trong mê ảo a. Tuấn Hào, ta muốn a. Nam mô a di đà phật a. Thật là muốn lấy mạng người mà. Sai lầm lớn đó. Mỹ Na có thể hay không sẽ làm liều cái gì sai khi biết ta gian tình a. Lạy trời. I said stopped a. Tuấn Hào dùng sức ép Tố Tố xuống bồn tắm, dội từng âu nước đá được lấy pha từ trong tủ lạnh ra nhưng lại càng sai lầm khi đánh mông của Tố Tố. Lạy mẹ ta không có biết a. Tố Tố lúc này cả người một mảnh quần áo cũng không còn, lộ ra cái ngực no đủ, vùng tam giác đen huyền bí. Nằm trong bồn tắm mà rên rỉ do từng đợt kích thích mà thuốc mang lại. Hay là bỏ về. Tuấn Hào thầm nghĩ, lấy khăn tắm quấn Tố Tố lại, không cho cử động ôm vào trong phòng. Lúc quay ra không ngờ được Tố Tố cởi đồ mà chạy nhanh đến ôm Tuấn Hào dâng nụ hôn nồng cháy hai tay bắt đầu cởi đồ chi Tuấn Hào như một người có kinh nghiệm trong nghề. Trời ơi. Ta cảm thấy thật ủy khuất. Từ trước tới nay làm gì có chuyện ta phải bị động như này. Ủy khuất cái mụ nội nó ta muốn còn dell có nè. Thôi thì cũng lỡ rồi phải chịu thôi. Tuấn Hào đổi thành chủ động, Tố Tố vì bị thuốc kích thích nên hành động khá kết hợp. Từng giọt xử huyết rơi xuống tạo nên một bản nhạc thời cổ đại. Có tiếng đau đớn, có tiếng rên rỉ sung sướng. Đặc sắc. Đắc sắc a. Hai giờ sáng anh nện em nhe cái máy Có lẽ ta đang phê trong ảo giác 💊từng hồi xx như bùng cháy lên. ............................. Bên ngoài có người đứng sau cánh cửa đang nhìn Tố Tố và Tuấn Hào xã giao, từng hồi đau đớn truyền đến phia lồng ngực, bao nhiêu cảm giác phức tạp đến, nước mắt rơi xuống. Không muốn nhìn thêm chạy đi không bao lâu đã không còn bóng dáng. Nguyên lai Mỹ Na rạng sáng thức dậy không tìm thấy Tuấn Hào, sợ có chuyện chẳng lành nên muốn phiền toái tới tìm Tố Tố giúp đỡ, ai ngờ được lại như vậy. Thống khổ lê xác nặng nề bước đi dưới gió thu. ........... Tuấn Hào đâu biết có chuyện như vậy. Dã chiến hết từ phòng ngủ, phòng tắm, nhà bếp rồi phòng khách thẳng đến gần chục lần, vùng eo đâu nhức mới dừng lại ngủ. Tuấn Hào cảm thấy dường như hắn già trước tuổi không biết bao nhiêu lần. [ Lão Third cầu view, cầu top, cầu like a, tất cả like dồn hết về truyện của ta di. Cầu donate có bao nhiêu không cần nhiều chỉ cần 1 tlt là đc r. Bằng không ta xin 1 like cuối truyện. Sẽ không mất gì. Coi như là trả công ta viết đi.]😳

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.