Đỉnh Cấp Thiếu Niên

Chương 113: Chữ " Chết " viết như thế nào



Tuấn Hào tính toán tựu để cho chúng tàn sát lẫn nhau là tốt nhất, đỡ tốn một phen công sức nhưng không thể ngờ hiệu quả lại tốt như ý muốn vậy.

Dù sao chính bản thân còn ràng buộc sau khi xong hết mọi việc ở cái chỗ tồi tệ này thì sẽ triệt để mà rời đi không một chút lưu luyến.

Bầu không khí có chút im lặng đến quỷ dị, thậm chí có thể nghe được từ đằng xa tiếng huyên náo của ngày trung thu. ………. ……….

-Haha, tốt một cái người trẻ tuổi. Không ngờ ta thiên tư vạn kế tính toán một thời gian lại bị một cái nhóc con vắt mũi chưa sạch từ đâu đến cho phá hỏng. Khá tốt, cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất thuần phục theo ta lăn lộn, thứ hai trực tiếp chết. .

Từ Chí một phen đánh giá Tuấn Hào từ trên xuống dưới. Nhất thời gật gù cái đầu cho tằng bản thân thật sự là Gia Cát Khổng Minh, Tuấn Hào thầm mắng.

-Tự cho là thông minh cái mụ nội ngươi,gì mà thiên tư vạn kế tính toán cái thứ chó má, đến cả bản thân còn chưa động óc mà phá kế của ngươi thì tự sướng cái nỗi dell gì. Muốn ta thuần phục. Phi, trừ khi ngươi đem ta ngón chân đều cho liếm, da mặt ngươi đủ dày a. Thật sự một cái trí não ngu si phế nhân còn không bằng.

Tuấn Hào dùng ngôn ngữ ác liệt đem ra mắng Từ Chí, chỉ thấy sắc mặt hắn xanh xao như quả ổi, gân xanh trên trán nổi lên. Hiển nhiên bị tức giận không nhỏ.

Sỉ nhục a. Ngươi có thể sỉ nhục ta thân thể nhưng không thể trí óc ta.

-Hay cho một tên nhãi ranh không biết sống chết, cho ngươi một đường sống mà không biết tận dụng. Hảo chi ngươi biết một chút chữ chết viết như thế nào.

Aaa...a… Từ Chí hết lên một tiếng rồi xông tới Tuấn Hào trong con mắt tràn ngập sự điên cuồng.

Tuấn Hào nhíu mày, Từ Chí rất mạnh, đúng không sai nhưng dường như có điều gì đó rất khác lạ.

Vút.

Tuấn Hào nghiêng người tránh một đòn công kích của Từ Chí.

Đòn thứ hai.

Thứ ba.

Thứ tư.

-Xú tiểu tử có giỏi thì đứng lại chiến như một nam nhân, tránh tránh né né còn đủ mặt mũi.

Đến lúc này, Tuấn Hào dường như đã nhận ra Từ Chí đánh đấm hầu như là toàn dùng sức mạnh thân thể không có một chút cái gì gọi là lực mà người trong Võ Đạo hay dùng để xuất ra lực lượng đâu. Đường đường là quân nhân xuất ngũ vì cái gì trong đó lại không được học cái gì võ thuật. Nhưng lúc trước rõ ràng chính bản thân cảm nhận được một tia khí tức nguy hiểm đâu, chẳng lẽ là người khác. Đề phòng bất trắc, Tuấn Hào dĩ nhiên vẫn tiếp tục né tránh mà không đối đầu trực tiếp. …… …… Bất quá, Từ Chí là quân nhân xuất ngũ không sai, nhưng chỉ là cái mẫu thí nhiệm thấy bại, duy nhất không chỉ có hắn mà còn rất nhiều người hầu như không biết điều này. Một xái thí nghiệm tiêm thuốc để kích phát toàn bộ tiềm năng trong cơ thể con người, đến hiện tại vẫn chưa có một cái thành công. Nhưng tại thân vẫn là có chút ít vốn liếng, nếu biết tận dụng có thể an nhàn sống đến cuối đời

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.