Nếu như là trọng lượng không gian liên quan đến hư không thì có được tính vào không?
Nếu như là trọng lượng không gian dị không gian có được tính vào không?
Một khi thi triển ra ‘không gian trọng lực’, nếu như đối phương không có đủ hiểu biết và nắm chắc về quy tắc không gian,
vậy thì sẽ cảm nhận được áp lực không gian đến từ bốn phương tám hướng vuốt ve, lôi kéo…
Việc này đối với cường giả đỉnh cấp trong lúc chiến đấu mà nói vẫn tương đối có tác dụng.
Thêm thứ nữa đó là vừa mới có được thanh kiếm có tên là ‘Vấn Thiên’.
Thanh kiếm này đương nhiên đến từ chỗ Đạm Đài Vo Tình.
Sau khi tới phủ công chúa, Đạm Đài Vô Tinh không đưa Tô Minh đến Tàng Bảo Các hoàng cung để tìm kiếm, mà trực tiếp lấy ra thanh kiếm này trong phòng ngủ của mình đưa cho Tô
Minh.
Dùng những lời đích thân Đạm Đài Vô Tình nói đó là: Vấn Thiên là tư tàng của cô ta, tốt hơn hàng trăm lần so với 99% số kiếm trong bảo khố của hoàng cung.
Mà sự thực cũng đúng như vậy.
Thanh ‘Vấn Thiên’ kiếm này vậy mà đã đạt đến cấp độ Hỗn Độn Linh Bảo rồi!
Cũng tương đối chấn động!
Điều khiến Tô Minh hài lòng nhất là Vấn Thiên kiếm chính là trọng kiếm, trọng lượng tương đối giật mình, bên trong có hàm
chứa trận pháp trọng lực Cổ xưa, đã nâng trọng lượng của thanh kiếm lên đến hơn 10 triệu cân.
Thực sự quá dọa người.
Người tu luyện võ đạo bình thường đa số đều sẽ cảm thấy đặc biệt khó chịu khi dùng thanh kiếm này.
Nhưng Tô Minh có lực lượng tinh thuần vượt quá 2 tỷ cân thì chỉ e thanh kiếm này quá nhẹ.
10 triệu cân, chuyện nhỏ!
Kiếm nặng như vậy, còn là Hỗn Độn Linh Bảo, uy lực không cần nghĩ cũng biết.
Tô Minh vội vã bế quan phần lớn mục đích cũng là vì muốn nắm trong tay Vấn Thiên nhanh nhất có thể.
Đương nhiên, kết quả là rất nhanh.
Dù sao, có bia Huyền Diệu và kho tàng huyết mạch trong người nên Vấn Thiên cũng không dám kiêu ngạo, nhẹ nhàng đã bị Tô Minh khống chế được rồi.
Rất thuận tay.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Ba ngày qua, Tô Minh vẫn luôn lặng lẽ tu luyện.
Nhưng phủ công chúa thì lại có chút náo nhiệt.
Đạm Đài Vô Tinh tính cách lạnh lùng, từ nhỏ đến lớn đã luôn tỏa ra hào quang và mạnh mẽ cho nên bạn bè không nhiều.
Ước chừng cũng chỉ có mấy khuê nữ dòng chính của thế lực đỉnh cấp trong hoàng triều Bất Tử miễn cưỡng được tính là bạn bè.
Trong ba ngày này, mấy người bạn đó lũ lượt kéo đến.
Không vì điều gì khác mà chỉ vì muốn ngấm ngầm khuyên nhủ Đạm Đài Vô Tinh.
“Vô Tinh, cô đừng ngốc nữa! Chu Kình đó chính là đệ nhất yêu nghiệt trong hàng triệu năm nay ở cả thế giới Đại Thiên này, anh ấy là hôn phu tương lai của CÔ, không biết đã khiến mây người chúng tôi ngưỡng mộ thế nào đâu, vậy mà cô lại…”
“Vô Tinh, cô đừng để người khác lừa, Tô Minh cái gì mà cô nhắc đến đó, tôi dám cam đoan trước mặt Chu Kình, đến đứng cũng không dám”.
“Chu Kình chẳng phải là đã
lập được đại công không thể tin nổi sao? Hoàng đô ta còn vì anh ấy mà dựng Lôi Đàn đó!”
“Vô Tình, cô không phải từ nhỏ đã thề tương lai phải gả cho đệ nhất yêu nghiệt của thế giới Đại Thiên sao? Cô nhìn dấu tay đế lại trên đá thần Bất Tử trên quảng trường Bất Tử cũng biết Chu Kình chính là đệ nhất yêu nghiệt của thế giới Đại Thiên!”
Đáng tiếc, những lời khuyên bảo này, Đạm Đài Vô Tinh không chút động lòng cũng không phản bác.
Cá không ăn muối.
Ba ngày sau.
Trời sáng.
Bình minh vừa ló dạng.
Trên quảng trường Bất Tử đã người đông tấp nập! Yên tĩnh không tiếng động, giống như hàng tỉ con kiến đang tụ tập lại vậy.
Trên trung tâm quảng tường, điều gây chú ý nhất đương nhiên chính là đá thần Bất Tử.
Mà bên cạnh đá thần Bất Tử chính là Lôi Đàn khổng lồ.
Dưới sự dẫn dắt của Đạm Đài Vô Tôn, một nhóm hoàng vệ
đang thực hiện công tác kiểm tra cuối cùng.
Kiểm tra tất cả trình tự làm việc trên Lôi Đàn xem có gì sai sót không?