Sau một nhịp thở.
Hồn Triếp mới miễn cưỡng dừng lại ở cách đó hơn một ngàn mét.
Sau đó, trước hàng vạn ánh mắt kinh ngạc, không dám tin đó là sự thật…
“Chậc chậc!”
Không ngờ Hồn Triếp vẫn chưa chết.
Mà bên trong cổ lại xáo động và mọc ra một cái đều khác.
Cảnh tượng đó thật sự không khác gì ma quỷ.
Đến cả Tô Minh cũng ngây ra khi nhìn thấy.
“Thú vị, tộc Cổ Ma thú vị đấy!”, Tô Minh thầm nghĩ.
Có điều, anh không hề lo Hồn Triếp sẽ bất tử, vì anh có thể cảm nhận rất rõ là sau khi Hồn Triếp mọc ra cái đầu khác, khí tức của hắn ta đã có dấu hiệu suy yếu đi, mặc dù hắn ta đã nhanh chóng che giấu điều đó.
Nhưng cũng đủ để chứng minh, chiêu mọc ra lại đầu mới
này cần phải tiêu hao thứ gì đó.
Không phải là vô cùng vô tận.
“Mật pháp Vu Thần Vĩnh Hằng của tộc Cổ Ma trong truyền thuyết!”, Đạm Đài Vô Tình lấm bấm, khuôn mặt hoàn hảo có vẻ hơi nặng trĩu.
Mật pháp Vu Thần Vĩnh Hằng mà tộc Cổ Ma có được từ Vu Tộc là thứ rất nổi tiếng.
Có điều, rất nhiều năm trở lại đây, phía hoàng triều Bất Tử cũng chỉ nghe nói đến nó, chưa từng tận mắt nhìn thấy người nào của tộc Cổ Ma có thể thi
triển được phép thuật này.
Rõ ràng, dù cho có phép thuật này thật thì cũng không phải là người nào đó của tộc Cổ Ma có thể luyện thành được, thậm chí theo như phía hoàng triều Bất Tử suy đoán thì cả tộc Cổ Ma cũng không có mấy ai có thể luyện thành công.
Giờ thì họ đã được chứng kiến rồi.
Hồn Triếp không hổ danh là Hồn Triếp.
“Tô Minh nguy hiểm rồi đây!”.
Tận sâu trong đôi mắt của Đạm Đài Chân Thương thoáng qua nét tiếc nuối.
Lúc nãy ông ta
còn đang mong chờ Tô Minh sẽ đánh bại, thậm chí là gi3t ch3t Hồn Triếp nữa cơ.
Nếu như anh thật sự làm được thì… Đấy sẽ là thần uy cỡ nào?
Đáng tiếc…
Thật sự rất đáng tiếc, không ngờ Hồn Triếp lại biết Vu Thần Vĩnh Hằng, chuyện này cũng chẳng khác sao chép lại là mấy.
“Tên nhóc loài người kia, mày thật sự đã khiến bản tọa tức giận rồi, bản tọa đảm bảo sẽ xé mày ra thành từng mảnh.
Gừ… Vu Thần Bất Diệt Thân!”.
Đột nhiên, Hồn Triếp hét lớn lên.
Lập tức, cơ thể to lớn và xấu xí đó của hắn ta bắt đầu biến động.
Tiếp đó, những luồng khí màu đen giống như có linh hồn đang tự kết nối và xây dựng, tạo ra một trận pháp Vu Tộc, sau đó, chúng nhập vào trong cơ thể của Hồn Triếp, hình thành những đường chỉ màu đen trên cơ thể hắn.
Còn khí tức của Hồn Triếp thì cũng bắt đầu trở nên mạnh mẽ, vô tận, dày và cổ.
Không gian xung quanh, kể cả hư không lẫn chân không đều bắt đầu đổ sập, biến thành hỗn
độn hư vô, các pháp tắc đại đạo cũng bắt đầu bị đẩy lùi.
Rất rõ ràng, không gian xung quanh, không gian của thế giới rộng lớn lại không chứa nỗi Hồn Triếp lúc này.
“Bụp, bụp, bụp…”.
Trên sân võ đạo, cả tỷ người đều như bị ép đến ngạt thở, tay chân bủn rủn, tiếng thốt lên thất thanh vì kinh sợ đến cực độ không ngừng vang lên.
Khí tức trên người Hồn Triếp càng lúc càng mạnh.
Sức mạnh vô địch.
“Đáng chết thật! Vu Thần Bất Diệt Thân sao? Sao hắn ta có thể tu luyện thành công được? Vậy chẳng phải đã trở thành bất bại rồi sao?”.
Mặt của Đạm Đài Chân Thương giật nhẹ, ông ta muốn chửi tục.
Nếu như ông ta nhớ không nhầm thì Vu Thần Bất Diệt Thân là bí pháp trấn tộc của tộc Cổ Ma.
Cũng là bí pháp mạnh nhất mà tộc CỔ Ma lấy được từ Vu Tộc.
Nhưng nghe nói muốn luyện thành bộ bí pháp này thì phải trả giá rất đắt…
Đạm Đài Chân Thương có thể khẳng định trong cả ngàn năm nay, tộc Cổ Ma chưa từng có ai luyện thành, thậm chí, đến cả người luyện cũng không có.
Nhưng bây giờ…
Chuyện này là thế nào?
Vu Thần Vĩnh Hằng và Vu Thần Bất Diệt Thân.
Chuyện này quả thật quá khủng khiếp mà.
“May… May quá…”, Chu Kình rụt đầu lại, sắc mặt càng lúc càng trắng bệch, trong lòng sung sướng vô cùng.
May mà bản thân không ứng chiến.
Nếu không thì chẳng phải sẽ bị Hồn Triếp giết ngay hay đánh như bao cát sao?