Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1162: 1162: Muốn Lao Vào Người Anh!




“Hừ, bổn thiên nữ còn rất nhiều thủ đoạn khác, chứ không anh nghĩ gì?”, thiên nữ Tạo Hóa hừ một tiếng: “ĐƯỢc rồi, đừng làm chậm trễ thời gian, bảo tàng huyết mạch của anh đang bùng nổ, trong khoảng thời gian nó thay đổi, sức mạnh của anh trở nên rất khủng bố, còn mạnh gấp mấy trăm, mấy ngàn lần trạng thái bình thường, anh phải tranh thủ lúc bảo tàng huyết mạch đang bùng nổ, có lẽ là trong vòng mười lăm phút gi3t ch3t tên người ma chuyển thê này.

À phải rồi, bảo tàng huyết mạch đang trong thời gian bùng nổ thì anh có thể thoải mái sử dụng Ma La Kiếm”.

Hai mắt Tô Minh sáng rỡ lên.

Cả người bùng lên ngọn lừa màu đỏ kỳ dị.

Cứ như kẻ đến từ dưới địa ngục.

Tinh thần chợt lóe lên.

Chiếc vòng trên cổ tay anh bắt đầu
dao động.

Hóa thành Ma La Kiếm.

Xuất hiện trong tay Tô Minh.

Xa xa, cuối cùng nụ cười trên mặt Cô Đình Tiêu cũng chợt tắt.


Hắn ta nhìn chằm chằm Tô Minh, trong lòng âm thầm cảnh giác.

Không ngờ hắn ta lại ngừi thấy mùi nguy hiểm từ trên người con kiến hôi đó.

“Chết đi!”
Tay cầm Ma La Kiếm.

Tô Minh chẳng dùng đến kiếm pháp gì.

Ma La Kiếm cũng chẳng cần.

Giơ tay lên, Tô Minh như dịch chuyển tức thời tới trước mặt hắn ta, bá đạo đến mức đáng sợ giơ tay lên, kiếm di chuyển.

Kiếm vừa động, cả bầu trời biến sắc.

Dường như cả trận Đại Đạo Tinh Thần cũng rung lên.

Một kiếm quang sinh tử mỏng manh, nhẹ như tờ giấy lặng lẽ không một tiếng động lao thẳng về phía cố Đình Tiêu!
“Cung Nhân Ma, hiện!”, nhưng cố Đình Tiêu vẫn chưa hề sỢ hãi, lười nhác hừ lạnh.

Chợt.

Một cung điện màu đen tuyền lập tức xuất hiện trước mặt cố Đình Tiêu.

Cung điện rộng lớn, mênh mông, mờ ào.

Bên trong cung điện có những người canh gác từ thời tiền sừ.

Có mặt trời và mặt trăng hoang cổ chiếu sáng.

Có sông thần biển cổ chảy qua.

Đó là một thê giới Cung Điện!
Chảy dọc theo năm tháng, bầu trời vạn cổ, có đạo văn không gian và thời gian vô tận lướt qua trên cung điện đó.

Cũng có quy luật Minh Âm đang đánh vang tiếng chuông nhân ma trong điện.

Quy luật Minh Âm dường như đang mang tất cả mọi người trở về thời đại ma đang tung hoành ngang dọc.

Mang về thời đại mà đại đê ngang
trời, Đại Thiên phồn hoa hưng thịnh.

Năm tháng thoi đưa, khiến con người ta tưõng mình đang bị lạc lối.

Cung Nhân Ma vừa xuất hiện, tinh thần của tất cả mọi người đều chìm vào tĩnh lặng.

“Cung… Cung Nhân Ma?”, nhưng những lão quái vật từng trải qua thời đại nhân ma đang tung hoành như Đạm Đài Chân Thương thì lại sững sờ tại chỗ, dường như đang nhớ lại cảnh tượng khủng khiếp nào đó, mặt không còn chút máu, sỢ hãi đến tột cùng.

Cung Nhân Ma xuất hiện.

Chính là vô địch.

Cung Nhân Ma chính là Chí Bảo Hỗn Độn, một Chí Bảo Hỗn Độn chân chính, hơn nữa còn là trung phẩm.

Chính là thứ đã có từ thời nền văn minh Xương khai thiên lập địa, mãi đến tận ngày hôm nay, trải qua hàng trăm triệu năm.

Cung Nhân Ma là chí bảo hàng đầu.

“Keng!”
Ma La Kiếm chém vào Cung Nhân Ma.


Âm thanh khe khẽ.

Giòn tan.

Nhảy nhót trong trận.

Vang vọng khắp mấy trăm ngàn dặm.

Cung Nhân Ma dễ dàng chặn được đòn tấn công của Ma La Kiếm!
Ánh sáng của nó chỉ yếu đi một phần, sau đó lại trở về bình thường.

“Kiếm, là thanh kiếm rất mạnh, có thể giúp người cầm kiếm mạnh hơn gấp trăm ngàn lần, cực kỳ đặc biệt, nhưng vẫn quá yếu, cậu vẫn không xứng dùng thanh kiếm này, chẳng thể phát huy nổi một phần mười sức mạnh của nó!”, Cô Đình Tiêu thản nhiên ngước lên nhìn về phía Tô Minh: “Tô Minh, cậu nên thây thỏa mãn đi vì đã được nhìn thấy cung Nhân Ma thê này, chết cũng không tiếc”.

Vừa mới nói xong!
Thì cung Nhân Ma lại rung động.

Tập trung về phía Tô Minh.

Muốn lao vào người anh!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.