“Ha ha! Kim Thú! Được lắm!”, đột nhiên một giọng nói trâm đục vang lên.
Chỉ thấy phó
viện trưởng Lưu Mộc Sàn xuất hiện.
Hóa ra, Hà Kim Thú là một trong những đệ tử của Lưu Mộc Sàn.
Hắn là nhị đồ đệ của Lưu Mộc Sàn.
“Không phụ sự mong mỏi của sư tòn”, Hà Kim Thú chắp tay, nói.
“Tốt lắm!”, Lưu Mộc Sàn hài lòng khen ngợi.
Nhưng Hà Kim Thú liền nhìn về phía Tô Minh, nói: “Tò sư đệ! Vào lầu Pháp Tắc đi thôi! Chúc
may mắn!”
Rõ ràng là chúc phúc nhưng trên mặt hắn đều là vẻ bỡn cợt.
Nhưng Tò Minh lại không thèm đế ý.
“Cần anh chúc sao? Anh cứ lo cho mình đi! 67 quy luật đáng sợ thế sao?”, Tô Minh không để ý, nhưng Quân Tốc Tốc cũng không dễ dây vào, cô ta đáp thẳng lại một câu.
“67 quy luật đúng là không đáng sợ.
Nhưng có người vừa vào học viện là có thế phá vỡ được con số này sao?”, Hà Kim Thú thản nhiên nói.
“Anh…”, Quân Tốc Tốc bất mãn.
Vừa định đáp lại thì Tô Minh vỗ nhẹ lên đầu cô ta, nói: “Được rồi! Tòi vào lầu Pháp Tắc đây!”
Trong lúc nói, trong lúc mọi người chăm chú nhìn thì Tô Minh bước vào trong.
“Nghĩ kỹ chưa?”, ông Lâm thở dài, cảm thấy bất lực.
“Tòi nghĩ kỹ rồi!”, Tò Minh gật đầu đáp.
Ông Lâm không còn gì để nói.
Lúc này cửa trận pháp mở
ra, Tô Minh thoắt cái đã vào trong.
Tất nhiên, trước khi Tô Minh vào thì 67 quy luật bị Hà Kim Thú hấp thụ, giờ đây đã được bổ sung lại.
cả lầu Pháp Tắc lại được khôi phục như ban đầu, tổng cộng 6800 quy luật.
“Con muốn nhìn thành tích của hắn?”, Lưu Mộc Sàn vốn định rời đi nhưng nhìn thấy đồ đệ Hà Kim Thú chưa chịu đi nên cười hỏi.
Chỉ nói về thiên phú võ đạo thì Hà Kim Thú không thể so sánh với Tò Minh nhưng như vậy thì đã sao?
Hà Kim Thú không ngông cuồng tự tìm cái chết như Tô Minh.
Tô Minh thiên phú tốt đến mấy mà hống hách như vậy thì thần cũng không cứu được.
Lưu Mộc Sàn không thèm nhìn Tò Minh vào trong.
Không cần nhìn cũng biết chắc chắn là kết quả không ra gì.
“Sư tôn cứ nhìn đi! Biết đâu lại tốt hơn con?”, Hà Kim Thú cười, nói.
Thấy đồ đệ không đi nên Lưu Mộc Sàn cũng quyết định ở lai xem sao.
Dù sao thì ông ta đoán, chắc không bao lâu Tò Minh sẽ đi ra để không làm lỡ thời gian.
Nhưng đúng lúc này….