Một triệu lần chửi mẹ nó cũng không đủ để diễn tả tâm trạng họ giờ phút này!
Quan Khuynh Thành trông còn quá trẻ, hơn nữa cũng rất đẹp, đâu có giống một cao thủ mạnh mẽ như thế?
Huống chi họ chưa từng nghe đến tên người này, dường như cô ấy xuất hiện từ một nơi hư vô nào đó vậy.
Thật đáng sợ.
Đạm Đài Vô Tình nhìn chằm chằm Quan Khuynh Thành thật lâu, đáy lòng và máu nóng đang sôi trào lên hừng hực.
Từ trước đến nay, Đạm Đài Vô Tình luôn là một kẻ cực kỳ kiêu ngạo.
Nếu không thì cô ta đã chẳng phí hoài thời gian của mình ở hoàng triều Bất Tử, căn bản là lười ra ngoài.
Bởi vì cô ta cảm thấy ở thế giới Đại Thiên này, trong lớp thế hệ trẻ bây giờ chỉ có cô ta là vô địch.
Cô ta còn chẳng có nổi hứng thú so tài với bất kỳ ai.
Thế nên sau khi Tô Minh xuất hiện, cô ta mới đối xử với Tô Minh đặc biệt như thế.
Bởi vì đó là lần đầu tiên cô ta cảm nhận được sự hào hứng và mong chờ.
Thế nhưng Quan Khuynh Thanh bất thình lình xuất hiện!
Khiến cô ta thật sự phải trợn tròn mắt nhìn.
Chỉ một ngón tay, suýt chút nữa đánh chết Đế Côn Đằng đến từ vực Hỗn Độn?
Nếu không tận mắt nhìn thấy thì ai dám tin tưởng điều đó.
Hơn nữa tuổi tác của Quan Khuynh Thành còn rất nhỏ, nhỏ hơn cả Đạm Đài Vô Tình.
Có đối thủ rồi.
“Muốn giết người đàn ông của Quan Khuynh Thành này thì quả là đáng chết”, Quan Khuynh Thành chẳng muốn bận tâm người ngoài nghĩ thế nào, trong đầu cô ấy giờ phút này chỉ có đúng một suy nghĩ, đó là Đế Côn Đằng phải chết.
“Cô Quan, cô… Cô là huyết mạch của bộ tộc đó, tại… Tại… Tại sao lại chọn cho mình một con kiến hôi như thế? Cô…”, Đế Côn Đằng sắp phát điên rồi, da đầu run lên, không nhịn được hét lên, ấm ức không sao tả nổi.
Hắn ta đã lờ mờ đoán được thân phận của Quan Khuynh Thành.
Thật đáng sợ.
Đáng sợ đến mức hắn ta còn chẳng dám gọi thẳng tên tộc ấy ra.
Nếu thế thì tại sao Quan Khuynh Thành lại có một người đàn ông như vậy?
Lại còn là Tô Minh như một con kiến hôi chẳng có danh tiếng gì ở thế giới Đại Thiên này?
Đừng thấy Tô Minh yêu nghiệt như thế, thậm chí là kẻ yêu nghiệt đến mức không tả nổi, nhưng trong mắt Đế Côn Đằng thì chẳng là cái thá gì.