Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1789: C1789: Chương 1789



Giọng nói thấp thoáng khi giao tiếp còn khá dễ thương.

Trong nháy mắt.

Đỉnh Thần Ma bỗng nhiên biến thành một chiếc nhẫn, lồng vào ngón tay của Tô Minh.

Như vậy tay trái là vòng tay Ma La Kiếm.

Tay phải đeo nhẫn đỉnh Thần Ma.

Cũng được tính là trang bị siêu thần rồi.

“Cảnh giới võ đạo vật mà đạt tới Khư Chủ rồi?”, Tô Minh sờ sờ cái mũi, có chút kinh ngạc, không ngờ sau khi hôn mê gần chết lại giành được chỗ tốt nghịch thiên như vậy.


Chưa kể đến việc dường như kho tàng huyết mạch lại được kích hoạt thêm một phần, hiện tại lực khống chế sức mạnh thuần túy của anh đã mạnh mẽ tăng vọt lên khoảng 50 tỷ, biên độ tăng trưởng khiến người ta phải choáng váng.

Cường độ thân thể cũng vậy.

"Hiệu quả của việc hấp thụ Vu Nguyên và tinh huyết thú đế cũng không tồi”.

“Nếu bây giờ tôi muốn giết chết Cổ Dực, có lẽ căn bản không cần phải sử dụng tới ‘Hưu’, thuật ‘Sinh Mạng Lưu Phóng’nữa đi? Một quyền cũng đủ để đập nát hắn rồi”.

Tô Minh vô cùng tự tin.

“Ồ, tôi cũng lấy được đèn Vu Nguyên rồi?”, sau đó, anh lại phát hiện ra một điều đáng mừng khác.

“Tại thời điểm chiến trường Thần Ma nổ tung, đèn Vu Nguyên đã bị kho tàng huyết mạch của anh nuốt chửng rồi”, thiên nữ Tạo Hóa giải thích.

“Trong đèn Vu Nguyên hàm chứa quy luật Vu Nguyên cực kỳ phong phú, quy luật Vu Nguyên là một trong những quy luật chí cao, gần như đã tuyệt diệt, vô cùng quý hiếm và ngang tàn, lần này hời to rồi, sau khi quy luật Vu Nguyên này bị kho tàng huyết mạch phân tách nhào nặn đã dung hòa vào dòng sông quy luật của tôi, uy lực hiện tại của dòng sông quy luật có lẽ đã tăng gấp đôi đi?”

"Ngoài ra, sau khi đèn Vu Nguyên được bóc tách quy luật Vu Nguyên, những cặn bã mà đèn Vu Nguyên đó để lại cũng đã được bia Huyền Diệu cắn nuốt”.

Tinh thần Tô Minh vừa động, đem phần còn lại của đèn Vu Nguyên cho bia Huyền Diệu, bia Huyền Diệu liền rung lên đầy hưng phần, lại có thể ăn một bữa no rồi.

“Nơi đây cách thế giới Đại Thiên của nền văn minh Xương bao xa?”, Tô Minh một hồi lâu sau hỏi.

“Rất xa, vô cùng xa xôi, cho dù độ thành thục của anh đối với quy luật không gian đạt tới giai đoạn năm, muốn trở về có lẽ cùng phải mất một năm rưỡi”, thiên nữ Tạo Hóa có chút bất lực.


“Một năm rưỡi?”, Tô Minh cứng họng.

Cùng lúc đó.

Bỗng nhiên.

Tại phương xa.

Có dấu hiệu của sự dao động khí tức.

Tô Minh bất giác ngẩng đầu nhìn sang.

Vài đạo khí tức bên kia cũng phát hiện ra Tô Minh.

Trong tích tắc, mấy luồng khí tức đó vô cùng cảnh giác khóa chặt Tô Minh lại.


Những luồng khí tức này đều không hề yếu, hầu như đều đã đạt tới cảnh giới Giới Chủ và Khư Chủ, hơn nữa, chủ nhân của những luồng khí tức này đều là thanh niên, dường như còn mạnh mẽ hơn không ít.

Nếu tại thế giới Đại Thiên chắc chắn sẽ là những yêu nghiệt siêu cấp trong nhưng yêu nghiệt đỉnh cấp.

“Anh thuộc chủng tộc nào? Tại sao lại ở đây? Anh tên gì?”, chẳng bao lâu chủ nhân của những luồng khí tức đó đến trước người Tô Minh, ba nam, một nữ, xét về diện mạo họ hẳn đều là nhân loại, những cũng có một vài chi tiết không giống, ví dụ như những vết sọc trên trán của họ, người mở lời là cô gái với gương mặt xinh đẹp, làn da nghiêng về màu lúa mì khỏe khoắn, nhưng ngũ quan tương đối tinh xảo, đặc biệt là đôi mắt màu lam nhạt lấp lánh kia, rất lanh trí, trong veo, mang tới cho người ta cảm giác trong sáng thuần khiết, cô ta nhìn Tô Minh chằm chằm một cách thích thú, giống như nhìn thấy một món đồ chơi đặc biệt thú vị, có chút hiếu kỳ.

“Nhân loại, bởi vì bị kẻ thù truy sát, lạc đường vào hư không. Tôi là Tô Minh”, Tô Minh nửa thật nửa giả trả lời.

“Anh hình như mới hơn 20 tuổi?”, cô gái nhìn Tô Minh chăm chú thật sâu, càng thêm tò mò, hơn hai mươi tuổi đã đạt tới cảnh giới Khư Chủ????

Từ lúc nào nhân loại lại xuất hiện sự tồn tại yêu nghiệt như vậy?

“Rất vui khi được gặp anh, tôi là Linh Điệp”, cô gái tự mình giới thiệu: “Đến từ tộc Thanh Yếm”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.