Quyền ấn bị xé tan.
Bóng hình đó lập tức xuất hiện ở phạm vi mấy trăm mét.
“Tùy Y Nhân?”, giọng nói Tô Minh khàn khàn, sát ý sục sôi.
Anh nhìn về phía trước, tâm ý chấn động.
Bởi vì kẻ trước mặt chính là Tùy Y Nhân. Cậu ta mặc áo bào màu trắng, che nửa khuôn mặt cho người ta cảm giác thần bí.
“Tô Minh! Thể chất của anh quả nhiên không khác gì với bất diệt cả”, Tùy Y Nhân dường như không bất ngờ khi nội tạng của Tô Minh bị đâm nát mà Tô Minh vẫn sống, thậm chí còn chưa đến một hơi thở mà cơ thể anh đã khôi phục hoàn toàn.
Tô Minh không nói gì.
Còn Tùy Y Nhân nhìn Tô Minh, nói: “Nhưng tôi đã đạt được mục đích rồi”.
Sau đó hắn xoay người biến mất trong không gian.
Sau đó, chưa đợi anh kịp hiểu ra chuyện gì thì phía trước lại xuất hiện một con rối, một con rối chuyên đánh lén, con rối này thoắt ẩn thoát hiện, vung một kiếm chém về phía anh.
Anh có chút trở tay không kịp, vì căn bản không cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Nhưng Thiên Nữ tạo hóa đã sớm nhận ra, cô ta không nhắc anh đó là bởi vì thấy nó không thể gây uy hiếp cho anh được, cứ để nó tùy ý ra tay, đạt được ý muốn rồi thì người điều khiển nó sau màn mới xuất hiện.
Tô Minh dùng quy luật không gian và thời gian, tuy bị bất ngờ nhưng chỉ cần một giây là anh có thể phản ứng lại, vung kiếm chém về phía con rối, nhưng cố tình chém trượt.
Có lẽ cảm thấy mình đạt được mục đích nên trong không trung xuất hiện khuôn mặt của Nhiếp Thanh Cầm. Hóa ra thủ phạm là bà ta.
Nhìn thấy bà ta, Tô Minh cười nhạt, một chưởng đánh tan co rối trên không.
Mấy năm nay lợi dụng con rối kim loại này mà Nhiếp Thanh Cầm còn đánh lén giết được một vị ở cấp bậc Đại Đế trung vị trong bảng xếp hạng lão quái vật.
Nhưng không ngờ nó lại thất bại khi đối mặt với Tô Minh.
Cũng trách Tô Minh vốn quá quen thuộc với con rối kiểu này, càng trách Tô Minh quá coi trọng Tô Ly, vì vậy chưa bao giờ anh thấy yên tâm ở cô.
Nhưng tại sao một hòn đá xuất hiện lại có thể trấn áp được con rối này?
Bởi vì, hòn đá này là đá Hỗn Độn Trấn Binh, có được từ chỗ Minh Kiệt, còn hấp thụ được cả đá Minh Trấn.
Vì vậy nó dễ dàng trấn áp được con rối ở cấp bậc Hỗn Độn thượng phẩm. Dù gì thì con rối này cũng là binh khí nên trấn áp không khó.
“Tô Minh! Đúng là tôi đã coi thường cậu rồi”, quả nhiên một giây sau ở cuối chân trời vang lên giọng nói cao quý của hoàng hậu Thái Nhất thần quốc Nhiếp Thanh Cầm.
“…”, Phong Vũ Vân ở bên cạnh không ngừng run rẩy, đó là vẻ kinh ngạc và phẫn nộ.
Tô Minh chỉ cười, nói: “Từ đầu đến cuối bà quan sát hết tất cả, bà nhìn có đã mắt không?”
Hóa ra, từ lúc Tô Minh đến nhà họ Nguyên. Không! Phải nói là từ lúc anh vào khu vực Hỗn Độn thì Nhiếp Thanh Cầm đã biết rồi, bà ta quan sát mọi lúc mọi nơi.
Ban nãy Tô Minh thể hiện ra cảnh tượng đầy thần uy ở nhà họ Nguyên thì bà ta cũng nhìn thấy rõ.