“Chắc tiền bối biết lý do chứ?”, mắt Tô Minh sáng lên, nói.
“Kiếp trước lúc cậu khai sáng ra nền văn minh Xương, bốn chúng tôi cũng đứng ở đằng xa nhìn hết cả quá trình, thu hoạch không nhỏ, đặc biệt là Bạch Kiếm. Ông ta là kiếm tu. Kiếp trước cậu là vô địch về kiếm đạo”, Lô Hư cười nói: “Vì vậy, cậu là ân nhân của bốn chúng tôi. Nhưng kiếp trước là kiếp trước, kiếp này là kiếp này. Kiếp này cậu là hậu bối, chúng tôi gọi là cậu nhóc cũng không sao chứ?”
“Không ạ!”, Tô Minh vui mừng đáp.
Quả nhiên, học viện Hỗn Độn có thứ mà mình muốn.
“Thiên nữ tiền bối chỉ dẫn cậu đến học viện Hỗn Độn là để giải phóng ký ức tiền kiếp trong thần hồn của cậu chăng?”, Lô Hư lại nói.
Lô Hư trong lúc nhắc đến thiên nữ Tạo Hóa thì trong mắt hiện ra vẻ kính sợ khó diễn tả.
Tô Minh gật đầu.
“Ký ức tiền kiếp của cậu hóa giải kiểu gì thì chắc chỉ cậu biết được thôi. Dù sao thì bản thân Thiên nữ tiền bối cũng không rõ, nếu không thì cô ta đã giúp cậu rồi. Vì vậy, chúng tôi càng không biết”, Lô Hư nói. . Truyện mới cập nhật
Tô Minh có chút thất vọng.
“Nhưng bốn chúng tôi biết được kiếm hồn của kiếm Xương tiền kiếp của cậu ở đâu?”, Lô Hư lại nói.
Gì cơ?
Tâm trạng của Tô Minh lập tức như từ địa ngục lên tới thiên đàng!
Anh lại vui mừng tột độ.
“Mong tiền bối nói giúp, tôi sẽ cảm kích không ngừng”, Tô Minh chắp tay, nghiêm túc nói.
“Tô Minh! Cậu có biết bên dưới ngọn núi lớn mà học viện Hỗn Độn tọa lạc là gì không?”, Lô Hư hỏi.
Tô Minh lắc đầu.
“Là một thành trì”, Lô Hư nói với giọng ngưng trọng.
Tô Minh nghiêm túc lắng nghe mà không chen vào.
“Kiếp trước, sau khi cậu khai thiên lập địa không bao lâu thì cậu đã chọn luân hồi trùng sinh. Còn bốn chúng tôi dưới sự dẫn dắt của chủ nhân đã lập nên học viện Hỗn Độn. Sau này chủ nhân của chúng tôi cũng rời khỏi học viện Hỗn Độn đến nền văn minh cao hơn. Ban đầu học viện Hỗn Độn này dựng nên vốn không phải để đào tạo học viên mà để trấn áp tộc ở thành trì bên dưới”.
Lô Hư chậm rãi nói: “Cậu nhóc! Cậu có biết mở ra một nền văn minh thì điều khó nhất là gì không? Không phải là lập nên các quy tắc hay trật tự, cũng không phải là thiên đạo, đại đạo, cũng không phải là bồi dưỡng sinh linh mà là lúc cậu sắp khai thiên lập địa thành công có bao nhiêu kẻ muốn cướp đoạt thành quả của cậu”.
“Kiếp trước, lúc cậu sắp thành công thì mấy người hầu của thiên nữ Tạo Hóa lại có ý đồ nhưng bị thiên nữ Tạo Hóa ngăn cản”.
“Mặc dù sau đó nền văn minh Xương mới ra đời vẫn còn non kém, mấy người hầu của thiên nữ Tạo Hóa lại một lần nữa có ý đồ đó”.
“Nhưng lúc đó đã không còn là lúc nguy hiểm nhất, bởi cậu có thể ra tay đối phó. Vì vậy, kiếp trước cậu có thể dễ dàng đánh bại được bốn người hầu của Thiên nữ tiền bối”.
…
Tô Minh có chút hiểu ra.