Mặc dù, có chết thì cũng chẳng sao, nhưng cuối cùng sẽ có chút phiền phức. Hơn nữa, thế hệ trẻ nhà họ Huyền suy cho cùng cũng sẽ tổn thất mất một yêu nghiệt.
Bà ta có chút hối hận, hối hận sao có thể dễ dàng để Huyền Sơ Tình tùy hứng như vậy, đáng lẽ trước đó, trước khi chưa vào bí cảnh thì trực tiếp bóp chết cái tên Tô Minh gì đó đi là xong rồi.
"May mà...", thành chủ Mai Tiên lại không kiềm chế được thở phào nhẹ nhõm, cũng may Tô Minh đã từ chối hợp tác với con gái Ninh Khinh Khinh của ông ta.
Bằng không thì...
Thời gian trôi qua.
Sau nửa tiếng đồng hồ.
Đến gần rồi, Tô Minh và Huyền Sơ Tình đã đến gần ba con oán thú cấp bốn đỉnh phong rồi, không còn xa nữa.
Hơn nữa... ba... ba... ba con oán thú cấp bốn đỉnh phong đó rõ ràng đã phát hiện ra Tô Minh và Huyền Sơ Tình.
Bên ngoài.
Trong đại sảnh đón khách, bầu không khí đã căng thẳng đến mức độ không thể hít thở.
Lạc Ngưng Nhi thậm chí đã bật khóc, từng giọt nước mắt lăn dài trên má, đến cầu xin Huyền Tinh Bình: "Cô Bảy, trước đó là... là Ngưng Nhi hỗn xược, mong cô tha thứ cho Ngưng Nhi, cô hãy cứu chị đi! Cầu xin cô!"
Lạc Ngưng Nhi hoảng loạn, bất lực.
Cô ta không dám tưởng tượng cảnh tượng nhìn thấy chị gái chết thảm dưới móng vuốt của ba con oán thú cấp bốn đỉnh phong sau đó, sẽ tuyệt vọng thế nào chứ?
Cô ta chỉ đành cầu xin Huyền Tinh Bình.
"Không làm gì được, như lời thành chủ nói, sau khi bí cảnh Mai Tiên khởi động, người bên ngoài không thể nhúng tay vào được", Huyền Tinh Bình lắc đầu, ánh mắt phức tạp, sắc mặt vẫn băng lãnh như cũ.
"Nhưng...", Lạc Ngưng Nhi vẫn muốn nói gì đó.
"Không có nhưng nhị gì hết, là con đường cô ta tự chọn lấy thì phải tự gánh lấy hậu quả, nếu như cô ta lựa chọn hợp tác với Nhạc Diễn...", Huyền Tinh Bình thản nhiên nói.
Đúng lúc này.
"Đến rồi! Ba con oán thú cấp bốn đỉnh phong đó đến rồi, vừa nãy vẫn còn là những hình ảnh lúc ẩn lúc hiện, giờ đã ở xung quanh Tô Minh và Huyền Sơ Tình rồi!", có người kinh hô.
Oán thú đã tới gần.
"Huyền Sơ Tình hình như vẫn chưa phát hiện ra", lại có người nói.
Đúng vậy, oán thú cấp bốn đỉnh phong quá mạnh, hơn nữa, có sở trường ẩn nấp, bí cảnh lại là sân nhà của nó, tiếp cận không một tiếng động, Huyền Sơ Tình quả thực rất khó phát hiện".
"Haiz!", Tùy tam gia thở dài, do nhà họ Tùy và nhà họ Huyền cũng coi như là đồng minh, ông ta cũng đã tới nhà họ Huyền mấy lần, có ấn tượng rất tốt với Huyền Sơ Tình, một yêu nghiệt siêu cấp. Mặc dù không bằng anh trai của cô ta, nhưng cũng rất hiếm có, không ngờ...
Giây tiếp theo.
Trong màn hình đồng bộ, rõ ràng có thể thấy ba con oán thú đó càng lúc càng tới gần hơn, gần như đã đến sát bên cạnh Tô Minh và Huyền Sơ Tình rồi, dã bị vây ở vị trí tuyệt đối nguy hiểm đến tính mạng rồi.
Trong bí cảnh.
"Được rồi, dừng lại thôi", Tô Minh đột nhiên nói.
"Hả? Lại dừng lại?", Huyền Sơ Tình cũng có chút không hiểu: "Tại..."