Bây giờ…
So sánh với Phù Dịch.
Cô ta bị đả kích không hề nhẹ.
“Khinh Khinh, không sao chứ?”, Phù Dịch quan tâm, cười ấm áp hỏi.
Ninh Khinh Khinh gật đầu nói: “Không sao”.
Nụ cười của hắn càng ấm áp hơn.
Hắn không hề vội vàng.
Theo đuổi quá mạnh mẽ sẽ làm Ninh Khinh Khinh sợ hãi, ngại ngùng, phản cảm.
Cứ quan tâm nhẹ nhàng, thỉnh thoảng bộc lộ sức mạnh và tài năng của mình, hắn tin rằng, sau cuộc thi lần này, Ninh Khinh Khinh sẽ có ấn tượng rất tốt về mình.
“Chúng ta đi thôi”, Phù Dịch lại nói: “Tốc độ nhanh một chút, nói không chừng có thể gặp được bí cảnh bí mật gì đó”.
Hắn ta có chút khao khát.
Mục tiêu của hắn lần này không chỉ là điểm số, điều này đối với hắn quá đơn giản.
Bí cảnh của các tiền bối Tiên Nhân để lại trong đây mới là mục tiêu, là điều hắn khao khát.
Ba người lại tiếp tục lên đường.
Tiếp theo đó.
Lại đi thêm 12 giờ nữa.
Ba người này rất khoa trương, hầu như gặp phải oán thú đều giải quyết sạch sẽ, chủ yếu dựa vào thực lực kinh người của Phù Dịch.
12 tiếng này, có 6 lần họ gặp oán thú.
Đám oán thú này cũng không quá mạnh, con mạnh nhất cũng chỉ ở cấp 5 sơ kì.
Có Phù Dịch trấn áp, Phù Nhẫn và Ninh Khinh Khinh giải quyết đám này một cách khá dễ dàng.
“Đúng là phiền phức cho Phù Dịch quá”, ngoại vực, thành chủ Mai Tiên không nhịn được nhìn về phía Phù Thanh Dung và nở nụ cười.
“Không có gì rắc rối cả, nếu không có cô Khinh Khinh thì Phù Dịch và Phù Nhẫn cũng phải giải quyết đoán oán thú đó”, Phù Thanh Dung mỉm cười, bà ta nhận ra, Phù Dịch có ý theo đuổi Ninh Khinh Khinh, đương nhiên rất vui khi nhìn thấy cảnh này.
Ninh Khinh Khinh là con gái của thành chủ thành Mai Tiên.
Nếu Phù Dịch thật sự cưới được cô ta, đối với nhà họ Phù mà nói thì đúng là lợi ích vô tận.
Bên cạnh đó, Ninh Khinh Khinh ngoài tính tình hơi kiêu ngạo ra, những mặt khác đều khá đỉnh, có thể sánh cùng với Phù Dịch.
“Haiz!”, Tùy Tam Gia thở dài, vốn dĩ thành chủ thành Mai Tiên có ý nghiêng về nhà họ Tùy và nhà họ Huyền hơn, dù gì thì thực lực của hai nhà này cũng mạnh hơn nhà họ Phù, bây giờ xem ra…
Rất có thể hai nhà này sẽ thành thông gia.
“Cũng không biết anh rể thế nào rồi?”, lúc này Lạc Ngưng Nhi lên tiếng, có chút mong đợi.
Tô Minh và Huyền Sơ Tình đã ở trong mật cảnh nhỏ mấy chục tiếng đồng hồ rồi.
Đến bây giờ vẫn chưa ra ngoài.
Cô ta có chút lo lắng.